Hỷ Ý lo lắng, gượng cười nói: "Thúy tỷ tỷ, muội muội chỉ thấy Thanh cô nương đang bận rộn nên không muốn quấy rầy Thúy tỷ tỷ nữa thôi."
Phụ nhân âm trầm kéo dài giọng ồ một tiếng, nhìn chằm chằm Hỷ Ý một lát, nở nụ cười nói: "Không sao không sao, ta và muội tử Hỷ Ý đã giao tình nhiều năm như vậy, biết muội tử làm việc xưa nay vẫn đáng tin cậy, nhất định là tên Vận Tử chết tiệt này tự ý làm, người đâu, kéo ra ngoài đánh hai mươi côn.
Theo quy củ, đừng thiếu một côn nào, nhưng cũng đừng thêm một côn nào, đánh chết thì Quảng Hàn Lâu có thể mất chừng trăm lượng bạc, tội này, ta ăn không nổi."
Tay thiếu niên run lên khiến vò hoàng tửu rơi xuống, mắt thấy sắp rơi vào chân vị công tử bội đao kia.
Từ Phượng Niên vươn tay đỡ lấy rồi đặt ở trên bàn, không lên tiếng.
Rất rõ ràng, giữa cô nương Thanh Nô có mỹ danh từng bước sinh liên số hai Quảng Hàn lâu cùng nhân tài mới xuất hiện thanh quán nhân họ Ngụy là cũng có khoảng cách, sau lưng thì ma ma vinh nhục cùng hoa khôi của song phương cũng lục đục với nhau, nhìn tình hình, thì chẳng biết vì sao thanh quan nhân có mỹ danh là Cổn Tú Cầu này lại thập phần thất thế, thế cho nên độc viện của Thanh Nô mới đông như trẩy hội, mà trước cửa Tú Cầu Các của nàng lại có thể giăng lưới bắt chim.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT