Thật may mắn khi có thể để lại cả một xác chết bên ngoài quán trọ Áp Đầu Lục, liếc mắt nhìn tứ chi gãy khắp nơi, một số kết cục tồi tệ hơn, bị ma đầu Tạ Linh dùng chiêu ‘xà thôn tượng’ đánh thành bùn thịt, Từ Phượng Niên ngồi trên mặt đất, cho kiếm thể màu xanh ăn no phi kiếm trúc mã, rồi cho vào trong tay áo, quay đầu nhìn kẻ kiêu hùng ma đạo trừ bỏ phần đầu còn hoàn chỉnh, còn lại đã là vũng máu thịt, lúc nãy Tạ Linh hỏi hắn có lời di ngôn nào không, Thế tử điện hạ muốn nói rằng sẽ chôn cất Tạ Linh và vợ y cùng trong một quan tài nếu may mắn sống sót, nhưng lại sợ rằng nói vậy ma đầu sẽ cảnh giác, đột nhiên lại xem trọng mình hơn, nên hắn đành nuốt xuống bụng câu này.
Đối với Tạ Linh, chán ghét là điều đương nhiên, nhưng thù hận thì không đến, người trong giang hổ, muốn trở nên nổi bật không thể thiếu thủ đoạn, rắn có đường rắn, chuột có đường chuột, đặc biệt là Tạ Linh không có đỉnh tiêm tông môn để dựa vào, việc thăng tiến cảnh giới đặc biệt khó khăn, sơ ý một chút, sẽ giống như gà con non nớt gặp diều hâu sẽ chết, nhưng thực sự gặp phải ranh giới sinh tử, nếu Từ Phượng Niên mềm lòng, thì chính là đặt mạng sống của mình vào nguy hiểm.
Tuy nhiên, vào thời điểm đó, nếu không có sự xác minh từ miệng của bà chủ eo thon kia rằng Tạ Linh thực sự đã rơi xuống rìa Kim Cương Cảnh, hắn sẽ không ngần ngại chạy trối chết, nhưng trải qua trận chiến tàn khốc này, Từ Phượng Niên thầm vui mừng vì may mắn, đồng thời, hắn cũng thấy linh cảm không đáng tin, dù sao cũng là cao thủ hàng thật giá thật đã từng ở Chỉ Huyền Cảnh, tâm cảnh lại kém quá, cùng cảnh giới võ thuật không quá tương xứng, sau khi bại bởi kẻ đại danh đỉnh đỉnh Lạc Dương, giống như những người đàn bà bị bắt nạt, sẽ hét lên đau đớn mỗi khi nhắc đến, Từ Phượng Niên nghĩ rằng vẫn còn đánh chưa đủ, ít nhất, cũng có thể tìm hiểu hành vi bất hảo của bọn vô lại trong thành, nếu có thể đánh bại, ngươi sẽ là cao thủ, nếu không đánh được thì bỏ chạy, cùng lắm hét lên một câu lão tử mười tám năm sau vẫn là trang hảo hán, thế sẽ tốt hơn nhiều so với Tạ Linh bị rơi vào bóng ma tâm lý, cảnh giới bị hạ xuống hung hiểm không thua gì ngụy cảnh, điểm này, một lão già đã nói kỹ rồi.
Từ Phượng Niên nhìn Xuân Lôi vẫn cắm vào đầu Tạ Linh, khi lão Lý mặc da cừu lấy ô làm kiếm dưới mưa, lão đã xuất ra một kiếm Tiên Nhân Quỵ, phá vỡ Phù tướng Hồng giáp nhân, Từ Phượng Niên thở dài, trên đời này có bao nhiêu người đã bị tụt dốc không phanh như Lý Thuần Cương rồi lại có thể trở về cảnh giới Kiếm Tiên? Lý Thuần Cương đã chém 2.600 bộ giáp chỉ bằng một kiếm, giang hồ rộng lớn đến mức có hàng trăm vạn người, nhưng cũng chỉ có một làm được như vậy.
Từ Phượng Niên nheo đôi mắt Đan Phượng chứa rất nhiều sát ý, nhìn tên tiểu nhị nước da ngăm đen, Tần Võ Tốt, đang chậm rãi bước ra khỏi quán trọ.
Gã tuyệt nhiên không thông minh khi đã rời khỏi căn hầm, nhưng lại cũng rất thông minh vì đã đe dọa cậu bé tội nghiệp may mắn sống sót.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play