Từ Phượng Niên rất muốn nói cho thiếu niên mới vào giang hồ ngây thơ kia rằng, những đại hiệp bạch y phiêu phiêu trượng kiếm đi tứ phương kia trước đó cũng phải hao tâm tổn sức để kiếm ăn một ngày ba bữa.
Những nữ tử xinh đẹp nhìn như không nhiễm khói lửa nhân gian kia, cũng sẽ có kẻ bụng chuột ruột gà đến thế nào.
Những chư hầu diễu võ dương oai một phương kia, cũng có lúc bị đánh rụng răng mà phải nghẹn khuất nuốt máu vào trong bụng.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn chọn bỏ qua, giấc mộng giang hồ của thiếu niên, có thể mơ mộng thêm một ngày cũng là chuyện tốt.
Từ Phượng Niên khom lưng sờ sờ cái bờm mềm mại của con ngựa màu nâu mình đang ngồi, người cha của hắn vừa gặp mặt đã nói mấy lời ngông cuồng với thê tử kia, không ngoài ý muốn đã bị đánh một trận, nhưng làm cho thế nhân cảm thấy ngạc nhiên chính là, tên võ tốt trẻ tuổi xuất thân từ quân ngũ Liêu Đông này, hết lần này đến lần khác lại chạy ra được từ trong chỗ chết, từng bước từng bước một trèo lên được đỉnh triều đình, ngoại trừ một bộ khải giáp không khác gì tướng quân bình thường thì ông còn khoác lên mình một chiếc mãng bào xanh gấm mà không ai trong vương triều lại không biết.
Nhưng mà trong mắt Thế tử điện hạ, Bắc Lương Vương, Đại Trụ Quốc, Đại tướng quân… mấy cái danh hiệu làm cho người ta kính sợ kia, ước chừng chính là bóng tối dưới ánh đèn mà thôi, cũng rất ít khi khiến cho người ta suy nghĩ sâu xa, ký ức sâu sắc nhất với hắn chỉ là Từ Kiêu may giày vải từ năm này qua năm khác, thời niên thiếu hắn cảm thấy Từ Kiêu nhàm chán, hiện giờ vẫn cảm thấy Từ Kiêu nhàm chán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play