sớm đã sớm bị đè nặng quá nhiều, về sau ngoại trừ luyện kiếm đánh cờ thì không còn việc gì để làm, đơn bạc như một tấm bạch tuyên có phẩm chất tốt nhất thế gian, kỳ kiếm nhạc phủ quá coi trọng nàng, không để bất luận kẻ nào tự mình đi viết một xấp trên tờ giấy Tuyên Thành này.
Từ khi còn nhỏ bé lớn lên thành thiếu nữ, cơ hồ chỉ tiếp xúc với sư phụ và hai vị phủ chủ, đã vô số lần nàng từng đứng trên đỉnh lầu các cao chót vót khéo léo bằng gót chân, nhìn xuống những tiếng cười nói vui vẻ không liên quan đến nàng với tràn ngập tò mò và ước mơ.
Sau mười tuổi Hoàng Bảo Trang bắt đầu biết một nhân cách khác kia, mười sáu tuổi ngang trời xuất thế ở trong thanh sơn, cái nàng kia cường đại đến mức kỳ kiếm nhạc phủ không thể không để cho một vị đại sư tổ lúc nào cũng nhìn chằm chằm nàng, nàng tựa như chân giẫm lên vỏ dưa hấu có thể trượt bất cứ lúc nào, sau hai mươi tuổi, sư phụ đã không còn sống, ngoại trừ sư tổ Đồng Nhân, cũng chỉ có Hồng sư huynh sẽ thường xuyên tới tìm nàng chơi cờ, hai người đánh cờ dở đến mức phủ chủ kỳ phủ sau khi xem qua ván cờ liền không muốn đứng bên cạnh quan chiến nữa.
Hoàng Bảo Trang biết mình ngoại trừ sự tồn tại của nàng kia cùng luyện kiếm thì mình không có chỗ nào tốt, chơi cờ không xong, biết chữ không nhiều lắm, nàng vẫn rất hâm mộ sư huynh sư tỷ trong bụng có thi thư xuất khẩu thành chương trong tông môn, trước khi vào Nhạn Môn quan sư huynh Đông Tiên Ngô Diệu Di liền đánh cuộc với sư huynh Tây Hồ xem ai có thể đọc thuộc "Phật Hựu Ký" không sai một chữ, bởi vậy khi nàng leo lên đầu thành nhìn thấy bóng lưng này, nghe hắn đọc oang oang, liền rất kính nể sự bác học của hắn từ đáy lòng.
Sư phụ, hai vị phủ chủ, sư tổ Đồng Nhân, Hồng sư huynh, cộng thêm nàng tổng cộng sáu người, nhưng mà nếu thế tử điện hạ biết chân tướng chỉ nhiều hơn một tay trong số những người này hơn nữa còn xếp thứ ba của nàng, nhất định sẽ cảm thấy loại bác học này cũng quá không có thành ý.
Từ Phượng Niên thấy bốn phía không có người, lấy từ trong ngực ra một xấp da mặt mỏng manh như cánh dế, thật cẩn thận lột một tấm, dán lên mặt mình, mỗi một chi tiết ngũ quan, đều dùng ngón tay chậm rãi vuốt qua một lần, Hoàng Bảo Trang không chút che giấu sự khiếp sợ của nàng, đừng nhìn chỉ là cầm mặt nạ vỗ lên mặt, kỳ thật là không thua công việc thêu hoa tỉ mỉ là bao, tinh khí của Từ Phượng Niên tổn hại nghiêm trọng, sợ lộ ra sơ hở, đang muốn nói với nàng một tiếng nhìn chỗ nào không ổn, nàng đã tâm hữu linh tê vươn ra ngón tay thong thả nhẹ nhàng xóa đi một ít khuyết điểm rất nhỏ hộ hắn.
Tổng cộng có sáu tấm da mặt , Thư Tu phải khêu đèn dạ chiến đến hai tuần mới xong, Thế tử điện hạ cũng không biết tình huống cụ thể, dù sao khoảng thời gian đó Thư đại nương có bộ ngực như măng mọc vừa xuân vừa rảnh rỗi liền đến vuốt ve gương mặt của hắn, mỗi lần sờ một cái chính là mấy nén hương dài đằng đẵng, có trời mới biết trong lòng nàng có còn có ý niệm chấm mút trong đầu hay không, mấy lần phần ngực hoặc cánh tay thế tử điện hạ đều cảm thụ rõ ràng hai hạt anh đào của nàng cũng đã cứng lên, tâm viên ý mã đến rối tinh rối mù, không hổ là nữ tử đã chín mọng, mùa xuân vừa đến liền giống như mèo cái không chịu nổi tịch mịch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play