Quả nhân không nhìn được nhất mỹ nhân bạc đầu, anh hùng tuổi xế chiều.
Từ Kiêu một khi chưa chết, ngày đó quả nhân sẽ không cử binh xuôi nam, tuyệt không làm cho Từ Kiêu một đời anh danh cuối đời mất khí tiết!
Ta nhổ vào.
Vào sáng sớm lúc Từ Phượng Niên trợn mắt nhìn thấy màu ngân bạch phía chân trời, chẳng biết tại sao nghĩ đến cuộc đối thoại không ra gì của nữ đế Bắc Mãng cùng Từ Kiêu, không thể tính là tranh cãi, cảm thấy có chút buồn cười.
Thỉnh thoảng trong triều đình Bắc Mãng sẽ lộ ra một số tin đồn, mà vị nữ hoàng đế chưa quá năm mươi tuổi kia cũng không che giấu tình cảm đặc thù đối với Từ Kiêu, có tin đồn nói lúc còn trẻ nữ đế từng vi hành Ly Dương vương triều, có duyên gặp Từ Kiêu một lần, còn có đồn từng phát sinh một cuộc nhân duyên ngắn ngủi kinh thiên địa khiếp quỷ thần, quan viên hai triều trước đều nửa ngờ nửa tin, quan viên sau đó đương nhiên ít có người tin tưởng, truyền lưu rất nhiều trong phố phường hương dã.
Quan viên trong triều dù không ưa Từ Kiêu đến cỡ nào, cũng đều cười nhạt với lời đồn này, Từ Phượng Niên đương nhiên càng không tin, chậm rãi đứng lên, duỗi người, lắc lắc đầu, xoay người nhìn thấy Vương Đại Thạch chầm chậm đi tới, cả đoạn đường len lén nắm chặt tay khoanh tròn ở ngực, hoàn hoàn tương sinh, đáng tiếc chỉ là có một ngoại hình thô kệch, cách đăng đường nhập thất còn cả vạn dặm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play