Vốn trong suy nghĩ trẻ tuổi của Mộ Dung tỷ đệ, Bắc Lương Vương chỉ là một xưng hô trống rỗng, ở biên cảnh Bắc Lương xa không thể chạm, phía sau là ba mươi vạn thiết kỵ mịt mờ? Bọn họ không thể nào tưởng tượng đây là con số thể nào.
Một Đại phiên vương bị lén lút gọi nhị Hoàng đế như vậy, chắc là kiêu hùng khủng bố giậm chân một cái đã có thể khiến vương triều lắc lư ba cái, chỉ là vốn không có liên quan với bọn họ, cho đến khí Mộ Dung Ngô Trúc và Mộ Dung Đồng Hoàng đến Vương Phủ, vào ở Ngô Đồng Uyển, mượn gió đông của Thế tử điện hạ, mấy lần ăn cùng bàn với Nhân Đồ, mặc dù chưa hề dám can đảm nhìn thẳng vào nhưng dường như họ cũng cảm thấy vị Từ đại tướng quân này cũng không phải lão nhân hỉ nộ vô thường, ngược lại ở trước mặt Thế tử điện hạ rất dễ nói chuyện, ngay cả họ cũng nhìn ra được ở Bắc Lương vương phủ người nói chuyện hữu hiệu nhất không phải vị Phiên vương này mà là trưởng tử Từ Phượng Niên của lão.
Không nói Mộ Dung Ngô Trúc nghĩ mãi mà không rõ, ngay cả Mộ Dung Đồng Hoàng cũng không hiểu ra sao, đành phải nơm mớp lo sợ ở Ngô Đồng Viện, nếu đã ăn nhờ ở đậu thì nên có giác ngộ chú ý cẩn thận mọi chuyện, tỷ đệ hai người rất ít khi xuất viện giải sầu, may mà trong viện cái gì cũng không thiếu, cầm kỳ thư họa, thi thư cổ tàng đều có giá trị liên thành.
Nhưng mà bọn nha hoàn xưng hô cổ quái trong viện đều không cho sắc mặt tốt gì, đại nha hoàn Hồng Thự còn tốt, tương đối điềm đạm hòa khí, còn mấy nha hoàn nhị đẳng như Hoàng Qua, Lục Nghĩ đều trừng mắt ngang mắt dọc, khiến Mộ Dung Ngô Trúc run sợ trong lòng, cái gọi là người gác cổng của Tể tướng là quan tam phẩm, quản sự của Vương hầu thắng Quận thủ, sao nàng có thể không sợ, nhưng mà Mộ Dung Đồng Hoàng thì tương đối kiên cường một chút, mượn đàn mượn sách gì đó với nha hoàn đều có lý chẳng sợ.
Khiến Mộ Dung Ngô Trúc như trút được gánh nặng là một nữ tử đến từ Thanh Châu cũng ở trong Ngô Đồng Uyển, nghe nói nữ tử tên Lục Thừa Yến này có xuất thân là thế gia vọng tộc ở Thanh Châu, lão tổ tông trong nhà là Thượng trụ quốc của vương triều, phụ thân Lục Đông Cương cũng là một Quận thủ, nàng mang theo một trọng đồng tử nô bộc trẻ tuổi vào phủ, sau khi gặp Thế tử điện hạ thì người trẻ tuổi có trọng đồng tử quỷ dị kia đã đến biên cảnh, những tin tức ngầm này lưu truyền ở Ngô Đồng Uyển rất nhanh nhưng lưu truyền cũng chỉ giới hạn trong viện này, nếu nói Mộ Dung tỷ đệ ít nhiều có chút tranh không nổi lẫn mất đi hứng thú, như vậy nữ tử đi ra từ nhà hào phiệt nhất lưu tương đối tranh phong với những nha hoàn kia, nha hoàn Hoàng Qua có tính tình cương liệt âm dương quái khí nói cưu chiếm tổ phượng than phiền.
Lúc có Thế tử điện hạ thì các nữ tử xem như duy trì vẻ mặt hoà hợp êm thấm, chờ đến khi Thế tử điện hạ vừa ra khỏi cửa thì trời lập tức thay đổi, một phòng nữ nhân, từng người đều làm Lãnh đao tử giết người không thấy máu, dường như so với mấy trăm thanh phi kiếm qua lại còn lợi hại hơn, Mộ Dung Ngô Trúc rất bội phục Lục Thừa Yến kia, mấy lần rụt rè đứng từ xa quan sát, nghe nàng nói chuyện ôn nhu mảnh khí, lại có thể khiến người ta kìm nén mà chết, nghe nói sau này nàng có thể là Trắc Phi đầu tiên của Thế tử điện hạ, Mộ Dung Ngô Trúc thầm nghĩ cũng chỉ có nữ tử thông minh lanh lợi lại không sợ hãi như vậy mới xứng với Trắc Phi Bắc Lương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT