Dường như Lưu Ny Dung không dự liệu được sư phụ lại nói như vậy, trong lúc nhất thời đầy kinh ngạc, lại nhìn sư phụ mà trước kia nàng cảm thấy luôn có phong phạm kiếm tiên đúng là lạ lẫm, nàng quay đầu nhìn qua họ Từ, người kia ăn bánh ngọt xong, nhẹ nhàng vỗ tay, không định đứng dậy.
Lưu Ny Dung muốn nói lại thôi, có chút áy náy.
Tiêu Thương hận không thể lập tức ném nam tử ăn hại giả vờ giả vịt này ra ngoài cửa sổ để những móng ngựa kia đạp thành thịt nát, lão cố chấp cho rằng chỉ cần giáp sĩ Đảo Mã Quan không còn tức giận thì lão và Ngư Long Bang có thể trở về từ cõi chết.
Từ Phượng Niên thấy vị kiếm khách số một của Ngư Long Bang này có chút tức hổn hển, bình tĩnh nói: "Chớ vội họa thủy đông dẫn, cục diện hôm nay, người thiết lập cục diện quan trọng nhất không phải đám cừu gia của ngươi mà là Đảo Mã Quan Chu Tự Như, gia hỏa này vừa muốn lấy ba mươi mấy cái đầu của Ngư Long Bang các ngươi để đổi lấy quân công diệt cướp, cũng muốn chiếm lấy đồ đệ Lưu Ny Dung của ngươi, cũng may Lăng Châu chiếm cứ một chỗ cắm dùi ở nội địa Bắc Lương, sau này làm chút kiếm sống không lộ ra ngoài ánh sáng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Chu Tự Như trước mắt làm việc xem như giọt nước không lọt, khẳng định phải trảm thảo trừ căn với Ngư Long Bang, Lưu Ny Dung có tư sắc, có thân phận bang chủ Ngư Long Bang tương lai, có thể tự bảo vệ mình trong loạn cục mà mưu cầu phú quý, thử hỏi Tiêu Thương Phó bang chủ lớn tuổi rồi, còn có thể bán cái mông cho Chu Tự Như không? Hay là muốn làm một nha hoàn múa kiếm cầu ân sủng cho Chu công tử?"
Vương Đại Thạch nhìn Từ công tử ngữ điệu bình tĩnh, lại nhìn Tiếu bang chủ đang tức đến mức cánh tay cầm kiếm cũng run rẩy, sắc mặt Vương Đại Thạch cổ quái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT