Lưu Ny Dung quay đầu liếc mắt nhìn xe ngựa một cái, Công Tôn Dương vẫn luôn ẩn cư trong bang đang ngồi một mình ở trên xe đó, nàng quay đầu lại hạ giọng hỏi: "Sư phụ, ngươi nói xem tiền vốn của xe hàng hóa này là bao nhiêu?"
Tiếu Thương cười nói: "Về bản thân hàng hóa này mà nói, chính là hàng ở Giang Nam đạo giàu có chảy mỡ, cũng không tiện nghi, đại khái phải có sáu bảy ngàn lượng mới lấy được, hơn nữa Bắc Lương này vừa đến Giang Nam, cùng các lộ ngưu quỷ xà thần đút lót vận chuyển, không thể nào không đến một vạn lượng bạc.
Nhưng nếu đến được thành của Bắc Mãng thì có thể bán ra ba vạn năm ngàn lượng bạc, trở lại trong tay vị đệ tử quan gia kia, sau khi khấu trừ tổng chi tiêu thì ít nhất phải kiếm được một vạn sáu vạn bảy.
Loại làm ăn này, giống như lăn cầu tuyết, luôn luôn là càng lăn càng lớn, chỉ cần có tiền vốn có phương pháp có bối cảnh, còn sợ thiếu bạc sao? Những đệ tử thế gia đời sau của tướng môn kia, nếu những bậc cha chú bận rộn thu thập mồ hôi nước mắt của dân chúng thì bọn họ cũng không nhàn rỗi, bình tĩnh mà xem xét thì những công tử ca này cũng không phải đều là kẻ ngu xuẩn, còn nói đến phần thu thập nhân mạch, với những mãng phu chỉ biết đánh đánh giết giết như vi sư, thì mười người như vi sư cũng không bằng một mình họ."
Lưu Ny Dung thở dài nói: "Ngư Long bang đã bỏ qua cơ hội tốt nhất rồi, nếu hai mươi năm trước có thể hạ quyết tâm để luồn cúi, thì hôm nay có lẽ chính là bang phái lớn nhất Lăng Châu rồi."
Vẻ mặt Tiếu Thương trở nên bất đắc dĩ nói: "Cho nên Ny Dung ngươi cũng đừng trách lão bang chủ, lão thiên tân vạn khổ đem giới thiệu ngươi cho công tử Lữ thị của hào tộc Dự Lương cũng không phải chỉ là ham muốn gia thế của đối phương nhằm nâng tầm Ngư Long bang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT