Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn.
Đội kỵ mã đi tới vùng biên cảnh cằn cỗi tiếp giáp hai châu, nghe được trong xe có động tĩnh rất nhỏ, Thanh Điểu ngừng lại xe ngựa, Thế tử điện hạ xoay người vén rèm xe lên, sau khi xuống xe nhìn về phong cảnh Bắc Lương phía xa không còn kiều diễm như phương Nam, mà kinh ngạc xuất thần.
Sương lạnh buông xuống thoáng qua, cây khô lá rụng, động vật ngủ đông, bên ngoài một cơn gió thoảng thổi phất lên mặt, đã lộ ra vẻ lạnh lẽo mà quần áo không còn che giấu được, lập đông chớp mắt sẽ sắp tới, Từ Phượng Niên khi xuất hành là lúc xuân về hoa nở, khi trở lại Lương Châu đã là lập đông.
Ba năm du lịch chỉ là lúc lăn lộn dưới tầng chót của giang hồ, trong lòng vẫn có chút chua xót, này chuyến xuất hành nhìn như diễu võ dương oai, giao đấu với các nhân vật không phú thì quý, hoặc là chính là những tông sư hoặc là những quái thai nổi trội nhất trên giang hồ, cũng đúng, bình thường chỉ dám đối mặt với những nhân vật giang hồ chỗ nước cạn dạng tôm tép, làm sao có ý tứ lộ ra thân phận Thế Tử Bắc Lương chào hỏi ? Đây không phải dán lên mặt ‘Muốn ăn tát’ sao? Từ Phượng Niên quay đầu nhìn rồi thoáng qua Mộ Dung tỷ đệ, Tĩnh An Vương phi Bùi Nam Vi, đương nhiên còn có mã phu kiếm thần đồng thời xuống xe, ở trận chiến sông Quảng Lăng, ngắn ngủi lộ trình hai dặm, đã có 2600 cỗ thi thể nằm xuống dưới kiếm của Lý Thuần Cương, tầng tầng lớp lớp, ít có thi thể nào hoàn chỉnh, áo bào của Thế tử điện hạ bị máu tươi thấm đỏ ướt đẫm, trừ bỏ tên võ tướng dùng mã sóc may mắn sống sót kia, giáp sĩ Quảng Lăng, toàn bộ khẳng khái chịu chết.
Nghiễm Lăng Vương Triệu Nghị không biết là bị Lý Thuần Cương nói câu: "Lại để cho lão phu giết hai ngàn thiết kỵ qua tay đến nghiện, trước khi chết lại kéo thêm một vị phiên vương làm đệm lưng, dù có chết cũng không tiếc" chấn nhiếp hay không, hay là bị ông ta đưa vào tử địa mà thốt ra lời đe dọa làm cho xáo trộn tính toán, dù sao mặc kệ kia y tính toán trong lòng như thế nào, rốt cục vẫn là không có ngăn cản được Từ Phượng Niên rời đi.
Tám tháng mười tháng ngày, Từ Phượng Niên dù chưa tự tay giết người, lại là lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi, bởi vì kiếm thuật của Lý Thuần Cương mỗi lúc giết nhiều thêm một người, tính mệnh của ông ta đã muốn nhiều thêm phần khả năng lưu lại sông Quảng Lăng làm mồi cho cá ăn, sức người cuối cùng cũng là có hạn, nên biết rõ mỏm đá phụ cận Đại Yến chất đống trọn vẹn hơn sáu ngàn Bối Khôi quân, lít nha lít nhít, như là xâm nhập vào tổ kiến, còn có vô số lâu thuyền chiến hạm của Quảng Lăng thủy sư nhìn lấy chằm chằm, Triệu Nghị thật muốn hạ quyết định quyết tâm giết người diệt khẩu, Lý Thuần Cương cho dù có thể dẫn hắn một người thoát khốn mà ra, nhưng không cách nào bận tâm đến đám người Thanh Điểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play