Trần Ngư vốn cho rằng sau khi người này gặp rắc rối sẽ xám xịt cụp đuôi rời khỏi Quảng Lăng, Thế tử điện hạ Bắc Lương lại thế nào?
Nơi này là Quảng Lăng, là địa bàn mà phiên vương Triệu Nghị khổ tâm kinh doanh hai mươi năm, tích uy sâu dày, tông phiên pháp lệ quy định vương không được gặp vương, thật ra trong ngoài triều chính đều biết cái gọi là Thất Đại Phiên Vương, có thể chân chính khiêu chiến Bắc Lương Vương cũng chỉ có Yến Sắc Vương và Quảng Lăng Vương, Triệu Nghị bất hạnh chính là một trong đó.
Quảng Lăng ngoại trừ thuỷ quân mạnh mẽ nhất thiên hạ ra còn có số lượng kỵ binh tinh nhuệ tương đối, trong đó tám ngàn thân vệ bối khôi quân càng là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, nhanh như tên, chiến như lôi điện, Thống soái kỵ binh Lư Thăng Tượng, Giang đạo tướng Trương Nhị Bảo trong Vương Triều Ly Dương đều công nhận là một đấu một vạn, thanh danh của họ có thể sóng vai với năm nghĩa tử của Từ Kiêu ngoại trừ Trần Chi Báo ra, trong đó Lư Thăng Tượng trước đây ở Xuân Thu trong đêm tuyết hạ Lư châu, ngay sau đó ngàn kỵ qua Đông Việt, chiến công hiển hách.
Đại tướng quân Cố Kiếm Đường chia bộ hạ cũ chỉ dẫn theo dòng chính nhập chủ Binh bộ, toàn bộ chiến lực theo thứ tự rơi vào túi Yến Sắc Vương, Quảng Lăng Vương, chia cắt hầu như không còn, chỗ mười mấy vị Thứ sử không dám đòi một binh một tốt.
Luận quân công, luận thực lực, đương nhiên Quảng Lăng Vương Triệu Nghị không sánh bằng Phiên vương khác họ Từ Kiêu, nhưng mà cường long không đấu lại địa đầu xà, huống chi cho Từ Phượng Niên ăn bể bụng cũng chỉ là một con rắn con qua sông, làm sao chống lại con cự xà Quảng Lăng thành tinh Triệu Nghị này? Tình thế bức bách, mấy người Trần Ngư và nữ tỳ Thanh Điểu cùng nhau chạy chầm chậm, quay đầu nhìn lại, người xem triều cường trên bờ đều đã chạy như chạy trối chết, một mớ bừa bộn, có thể thấy được trên lục địa có một hắc lưu vọt đến, đó là Bối Khôi Quân cưỡi ngựa Ô Chuy giáp đen như mực, không hề thua kém thủy triều của Quảng Lăng.
Trần Ngư nhíu mày, tên Từ Phượng Niên này điên rồi phải không, dùng thủ pháp tàn nhẫn giáo huấn Thế tử Triệu Phiếu nàng cũng không ghét, ác nhân tự có ác nhân trị, ân oán giữa đỉnh tiêm hoàn khố, đa phần không có gì dịu dàng thắm thiết, chỉ là Từ Phượng Niên thân hãm hiểm cảnh lại ương ngạnh đi ngược dòng nước, cũng quá không lý trí, ra vẻ ta đây thanh thế phấn chấn cũng không phải cách chơi như vậy, thiên kim chi tử tọa bất thùy đường, đạo lý dễ hiểu như vậy, cũng không hiểu sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play