Thành Võ Đế vốn là một tòa cô thành độc lập ở bên ngoài vương triều, bởi vậy phần lớn thủ vệ ở cửa thành chỉ là bài trí, vào thành không cần bất kỳ lộ dẫn gì, trừ phi vài tên võ phu bị Thành Võ Đế cấm không được vào mới bị ngăn cản, còn lại không quan tâm ngươi là tiểu thương, nô bộc hay là vương công, khanh tướng tất cả đều đối xử như nhau, cưỡi ngựa đi vào thành cũng tốt, nhảy vào hoặc bò vào thành cũng được, đều không đáng kể.
Đương nhiên Thành Võ Đế từ khi đích thân Vương Tiên Chi đảm nhiệm thành chủ đến nay, chưa bao giờ bày ra trận hình để đón khách, dù là Thiên tử thống nhất Xuân Thu năm đó vào thành thì thiên hạ đệ nhị kia cũng chưa từng rời khỏi nội thành để đón tiếp.
Thư Tu cùng Dương Thanh Phong đều là lần đầu tiên đặt chân đến Thành Võ Đế, dù hai người đã quen với mưa gió giang hồ, nhưng khi bước trong bóng tối lúc đi từ cửa thành vào nội thành thì trong lòng bọn họ vẫn cảm thấy nặng nề khác thường.
Thiên hạ vô số thành trì, từ võ bình hai mươi năm, trăm năm một lần đến nay chỉ có cửa thành này hầu như tất cả thập đại cao thủ đều đã đi qua, nhân vật phong lưu đứng ở ngao đầu võ đạo hiện nay, Đặng Thái A cưỡi lừa cầm nhánh hoa đào đã đi qua, thanh y quan tử Tào Trường Khanh cũng đi qua, bọn họ đều giống như Thư Tu, Dương Thanh Phong và những nhân sĩ giang hồ bên cạnh, phải bước qua cửa thành này, đi theo đường chính bên trong đi đối mặt với đầu thành trong nội thành kia.
Nơi đó có quái vật họ Vương, tự xưng thiên hạ đệ nhị, sừng sững không ngã.
Hai năm trước, hình như có một kiếm khách Tây Thục có danh hiệu là Kiếm Cửu Hoàng, vác kiếm hạp cũng đã đi qua, mà lại là lần thứ hai, đáng tiếc không có chuyện bất ngờ gì xảy ra, chỉ là hai lần phí công tổng cộng lưu lại sáu thanh danh kiếm, cuối cùng ngay cả mạng cũng không thể mang ra khỏi thành, cứ ngồi như vậy chết ở trên đầu thành kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT