Cổ đạo gió tây, một con ngựa vàng gầy như que củi bị buộc ở dưới cây, tiếng phì phì phát ra từ trong mũi cực kỳ hư nhược, mấy con quạ đen đứng ngây ở trên chạc cây ồn ào làm cho người ta phiền lòng, một lão nhân tầm thường chậm rãi từ phía sau cái cây quay lại, thắt chặt đai lưng quần, vẻ mặt bất đắc dĩ, đại tiện cũng không thanh tịnh, ngẩng đầu về phía mấy con quạ đen suỵt suỵt vài tiếng.
Nhưng mấy con quạ đen kia không hổ là loại chim sinh trưởng ở phụ cận tòa thành kia, so với con chim sẻ già trên hồ Xuân Thần còn gặp qua sóng to gió lớn nhiều hơn, không sợ lão nhân đang phô trương thanh thế dưới tàng cây kia chút nào.
Lão gia hỏa cũng không bực bội chuyện này.
Một tay cầm lấy cương ngựa, dắt ngựa đi từ từ, một tay ước lượng số tiền trong cái túi vải rách một chút, đồng tiền không nhiều lắm, rồi trong lòng lại âu sầu liếc mắt nhìn con ngựa yêu làm bạn dọc đường này, con ngựa vàng này tên là Tiểu Hoàng, nó như là con ruột của lão đầu nhi, từ trước tới giờ không ngồi cưỡi, nếu cỏ lau chỉ có thể làm một cái đệm, thì khẳng định là sẽ cho Tiểu Hoàng ngủ trước.
Ai, người nghèo chí ngắn ngựa gầy lông dài, kỳ thật ngân lượng tùy thân mang theo vốn đủ để cơm no áo ấm từ phương bắc đến phía đông này, mấy ngàn dặm đường, lão nhân màn trời chiếu đất, không có chi tiêu gì, chỉ khi cái bụng của con sâu rượu trong lão làm ầm ĩ lên thì lão mới đến phố xá sầm uất trong thành hoặc là sạp rượu ven đường mua một bình rượu giải thèm.
Nhưng trên đường đi tới đây, lại đụng phải mấy nhóm người đáng thương, số bạc này của lão cũng theo đó mà giống như giội nước, tiêu hết ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play