Đại tuyết bình, mây đen áp đỉnh, mưa gió sắp tới.
Muốn rung chuyển Côn Lôn?
Hiên Viên Đại Bàn nghe tôn tử Hiên Viên Kính Thành nói vậy liền ngửa đầu phóng khoáng cười to, không để ý đến việc sắp sửa phải đối địch chút nào.
Đây cũng không phải là Hiên Viên Đại Bàn tự phụ, bấm ngón tay mà tính tất cả đối thủ mà vị lão nhân lưng còng này từng khiêu chiến qua: Khi cập quan thì khiêu chiến lão tổ gia tộc, làm cho lão tổ trọng thương không trị được; khi đứng tuổi thì nghênh chiến Thương Tiên Vương Tú, hơi kém nửa trù; bốn mươi tuổi đơn thương độc mã vào kiếm mộ của Ngô gia, bức bách một đời kiếm quan kia sử dụng thuật phi kiếm, mặc dù bại nhưng vinh; một trận ở kiếm mộ, mười năm ngộ kiếm, tự tin kiếm thuật có thể sánh ngang với kiếm thần Lý Thuần Cương lúc ấy đang ở đỉnh cao giang hồ, nhưng rồi lại chiến bại; sau đó luyện tập đao thuật, đánh một trận với Cố Kiếm Đường trẻ tuổi, lại thua.
Việc Hiên Viên Đại Bàn lại còn tỷ thí nội lực qua với tiên nhân Tề Huyền Khung thời đó nữa thì lại càng miễn bàn, bị thua là tất nhiên.
Nhưng nếu lão chỉ có tu vi bình thường, thì sao Tề Huyền Khung cả đời đều ở trên Trảm Ma Đài ngộ đạo kia lại xuất thủ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play