Công tử ca vừa ra khỏi kinh thành lại ra khỏi Thượng Âm Học cung vẫn luôn ngồi trên đền thờ Thiên Ba Khai Kính, lắc lư hai chân, miệng ngậm một cây lau sậy mảnh mai, người này có họ Triệu  là quốc họ của thiên tử, còn tên Khải là do mẫu thân hắn đặt, chữ Khải cũng là chữ Khải của cây khải.
Lúc đầu hắn chỉ cho rằng mẫu thân muốn hắn làm người như khải thư, thái độ làm người ngay ngắn, hành sự như nét bút thẳng tắp, có thể làm tấm gương cho mọi người.
Sau này khi vào cung, mấy lần bản thân cùng đại sư phụ đi tế tổ, mới biết được trong lăng mộ Triệu gia có một gốc cây khải thụ do lão tổ tông đích thân trồng xuống, cành thẳng tắp không cong gập chút nào.
Cái cây cành lá rậm rạp này tựa như là Triệu thị của hoàng gia vậy, bất quá mỗi lần Triệu Khải nghe đại sư phụ vừa nhìn thân cây vừa tận tình khuyên bảo lải nhải về vinh nhục Triệu thị thì đều không có cảm xúc gì.
Đối với hắn mà nói, cái nhà này luôn không thoải mái an tâm bằng mái nhà tranh lúc nhỏ kia, bởi vậy tuy đại sư phụ cực kỳ cưng chiều hắn nhưng cũng khó tránh khỏi việc bất đắc dĩ nói tính tình hắn quá là tản mạc, Triệu Giai cũng không xem trọng việc đấy lắm, nếu không phải hắn không có dã tâm đến bực này, thì chắc hẳn số lần hắn bị ám sát đã sớm tăng gấp đôi rồi.
Người đàn ông tay cầm quyền thiên hạ kia sinh được sáu trai một gái, tính cả người tên bất chính ngôn bất thuận như hắn, thì có tổng cộng bảy hoàng tử, có hai người động sát cơ với hắn thậm chí còn đã có hành động, còn lại thì án binh bất động, nhưng phần lớn cũng không có ý tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play