Biết thân phận chưởng giáo Võ Đang của đạo sĩ, nói thế nào các lão hương khách cũng không dám để cho thần tiên số một trên núi này vác thay bọc hành lý, chưởng giáo trẻ tuổi không lay chuyển được các lão nhân, đành phải cùng họ đi lên cổng lớn Huyền Vũ điện trên Đại Liên Hoa phong, hương khách lác đác, đạo sĩ trẻ tuổi đứng ở dưới một gốc cây nhãn nghìn năm nhìn các hương khách bưng hương tế bái tứ phương, cuối cùng đầu nhập lư hương vĩ đại, trên Võ Đang sơn cuối cùng đã có khói hương rồi.
Y đột nhiên quay đầu, nhìn thấy một vị đạo sĩ mặc đạo bào ngoài núi, cầm trong tay một cây phất trần đuôi trắng, búi tóc ghim trâm làm từ gỗ Hoàng Dương, khuôn mặt trang nghiêm, gã chậm rãi đi vào đại môn, trên người không dính bụi bậm, còn về đánh giá xem có tiên phong đạo cốt hay không, song dù vị Võ Đang chưởng giáo hiện tại đang đứng dưới tàng cây nhãn dường như cũng kém gã xa tít tắp, đạo sĩ trẻ tuổi bèn chắp tay về phía khách không mời mà đến.
Đạo sĩ hơi lớn tuổi lại không để ý mấy, chỉ nhìn ngắm Huyền Vũ đại điện, mơ hồ có thể thấy được pho tượng Chân Vũ đại đế to lớn trong điện kia, pho tượng cao tới mấy trượng, tóc dài chân trần, kim tỏa giáp trụ, chân đạp huyền quy.
Đạo sĩ kia liếc nhìn pho tượng đồng đỏ này, lại lần nữa nhìn lư hương ngoài điện, lắc đầu, lẩm bẩm: "Sắc trấn quần ma, quản lý chung phương bắc, không phải huyền vũ không đủ để ngăn cản?"
Đạo sĩ vẫn luôn im lặng kể từ khi trở thành chưởng môn của Võ Đang đứng ở phía xa, lại nghe được lời chất vấn của đạo sĩ, song không trực tiếp trả lời, chỉ là không chắc chắn hỏi ngược lại: "Chắc là vậy?"
Đạo sĩ ngoại lai cau mày nói: "Ngay cả ngươi cũng không chắc?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT