Kẻ ở trên núi tận tình tiếp đón là một vị bộ hạ cũ trong quân đội Bắc Lương, trong quân đội chưa từng lập được chiến công nào, không ngờ rằng từ khi chuyển qua kinh thương, vận số lên như diều gặp gió, đã là phú hào hàng đầu, ngày cả mười đại môn phiệt về tài sản cũng chỉ xếp sau bóng lưng, sinh hoạt thường ngày nổi danh xa hoa, từng cùng một vị thương nhân Hoàng gia bối cảnh so đấu tài sản, dẫn tới vô số tiếng mắng chửi từ những người xung quanh, nước bọt văng ra có thể đổ đầy hơn nửa hồ Xuân Thần.
Người này, năm đó trong quân có dắt ngựa cho Từ Kiêu cũng không xứng, ăn mặc như người dân thường, cũng không có dáng vẻ bệ vệ gì, nhìn thấy Thế tử điện hạ thì nước mắt lưng tròng, quỳ gối khấu đầu trên đất, dù Từ Phượng Niên nâng lên, cũng không muốn đứng dậy, chỉ là gục mặt xuống đất khóc không thành tiếng, vợ con phía sau người này, những người trong gia tộc họ Can, đều trợn tròn mắt.
Từ Phượng Niên lại biết rõ sự tình, người đàn ông hơn sáu mươi họ Vương này, đối với Bắc Lương Vương khâm phục chưa nói, đối với Vương phi cũng là ngưỡng mỗ hết lòng, càng là một trong số ít lão binh đã từng nhìn thấy Thế tử điện khi nhỏ, nói là người dắt ngựa cũng không xứng vậy thôi, chứ Từ gia cũng không bao giờ đối xử với ông như tôi tớ.
Người từ trong quân đội Bắc Lương ra ngoài sinh sống, thường chia ra làm hai thái cực, hoặc là ở tầng lớp dưới chót giãy giụa sinh tồn, chỉ chút ít củi dầu gạo muối cũng khiến họ nhức đầu, hoặc là một bước lên mây xanh, là tầng lớp phú quý chân chính, điều này có quan hệ đến tâm lý sợ hãi đố kị, bài xích của vương triều đối với quân đội Bắc Lương, đối xử bất công với những người không còn sự che chở của thiết kỵ Bắc Lương, phải thật vất vả, trả giá bằng mồ hôi và máu, phải trải qua nhiều thủ đoạn hung ác, nham hiểm, khốc liệt mới có thể trị gia, kinh thương, tham gia chính sự đạt được thành tựu.
Ví dụ ngay với Vương lão đang quỳ gối trước mặt Từ Phượng Niên, ở Vương gia, gia pháp nặng như quốc pháp, trị gia như trị quân, từng có người con dâu mở miệng vô ý, dù cho phía gia đình mẹ đẻ giàu có, địa vị cao thế nào, vẫn bị Vương lão trực tiếp đuổi ra khỏi nhà, còn con trai vì sai lầm của vợ sẽ bị trói lại quỳ trước từ đường chịu quất phạt roi, cho nên vợ con của Vương lão nhìn người gia chủ bình thường lòng dạ thâm trầm nay lại vừa quỳ, vừa khóc trước mặt một vị công tử trẻ tuổi đều kinh ngạc xen lẫn sợ hãi, đều đang thầm suy đoán thân phận thật sự của người này.
Bắc Lương Vương Thế tử điện hạ xuất hành du lịch, trên đường nghỉ lại trên núi, chỉ có địa đầu xà vùng này, Vương Lâm Tuyền được biết, đều do Lộc Cầu Nhi bí mật an bài, không thể những kẻ có mưu đồ xấu với Thế tử biết được lộ trình mà sắp đặt cạm bẫy.
Từ Phượng Niên ngửa đầu nhìn bức tượng Ngọc Quan Âm cầm ngọc bình trên núi, nghe nói là Vương Lâm Tuyền bỏ ra trăm vạn ngân lượng, dùng thời gian mười năm có thể xây lên, tượng Quan Thế Âm chân đạp rồng vàng, hai mắt rồng vàng như kim cương cúi đầu phục tùng, tay trái bức tượng cầm bình ngọc, tay phải bức tượng nắm ấn, nhìn thẳng vào hồ Xuân Thần.
Vương Lâm Tuyền cuối cùng cũng chịu đứng lên, gạt nước mắt, khom người vì Thế tử điện hạ dẫn đường, tư thế giống như năm nào còn là bộ hạ của Từ Kiêu, hôm nay phú quý ngập trời thì như thế nào, cuối cùng giàu có cũng không quên ân nghĩa khi xưa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play