Nói là canh một từ biệt canh hai trở về, thế nhưng một kiếm chẻ đôi Trảm Long Giang, rồi trở về, thật ra đâu cần đến thời gian một canh giờ.
Một kiếm phá Thiên Tượng của Lý lão, dường như đã đạt tới cảnh giới tối cao của võ đạo, sắc mặt của lão không đổi, nhẹ nhàng trở lại đầu thuyền, ném Tú Đông đao cho Từ Phượng Niên, lại hướng tầm mắt ra xa nhìn sông lớn cùng dốc đá, như cởi bỏ được tấm lòng, cười cay đắng, lặng lẽ đi vào khoang thuyền.
Lữ Tiền Đường, người từng đối mặt sóng dữ để luyện tập trọng kiếm, bị một kiếm này làm cho hoảng sợ, cuối cùng cũng nhớ lại thời gian trước đây từng ở Nghiễm Lăng Giang có tiền bối ung dung đạp đầu ngọn sóng mà lướt đi mà đi, đừng nói là Lữ Tiền Đường, một kiếm khách đang tuổi tráng niên, mà ngay cả Ngụy Thúc Dương một lão kiếm tu có dâu tóc đã dài, ai không muốn học theo Lý Kiếm Thần một người một kiếm tung hoàng giang hồ, Đặng Thái A là Kiếm Thần thế hệ gần đây, thực lực có thể kém xa Lý Thuần Cương, khoảng cách như trời với đất nhưng vẫn khiến người khác sợ hãi chịu phục, Bán Tiên Đặng Thái A từ khi xuất đạo đến nay rất ít khi ra tay, chỉ có so chiêu cùng Vương Tiên Chi, Tào Quan Tử, sau đó được mọi người đồn đại.
Thế hệ trước có Lý Kiếm thần, một người một kiếm phiêu bạt giang hồ, dùng kiếm chém ra danh vọng ngập trời, hơn nữa còn cùng nhiều nữ tử nảy sinh yêu hận, đầu mày cuối mắt, càng làm cho vô số hậu bối mơ tưởng, ngưỡng mộ, thần tượng, giống như lão đạo sĩ Ngụy Thúc Dương của Cửu Đấu Mễ giáo luôn nhớ kỹ thời kỳ đỉnh phong võ đạo của Lý Thuần Cương, đã từng có nữ thi sĩ vì mến mộ phong thái lịch lãm của Lý Thuần Cương mà lưu luyến si mê làm thơ vô số, khen Lý Thuần Cương chỉ cần một phi kiếm đã phá nát Chung Nam đệ nhất phong, nói trong tay áo của Lý Thuần Cương có khí thanh xà, phóng thái bước đi như Lữ tổ, đến trời cũng phải ghen tị với Lý Thuần Cương.
Đây hết thảy đều là dĩ vãng, thời gian trôi qua, nữ thi sĩ năm nào đã như hoa tàn bướm lượn, hồng nhan bạc tóc, thân vùi mộ hoang, trước khi chết còn không quên dặn dò con cháu đốt sạch tất cả tập thơ.
Còn Lý Kiếm thần vẫn còn phiêu bạt giang hồ, thành Nhược Thủy hơn ba nghìn mĩ nữ mà ông cũng không tìm được ai bầu bạn vẫn cô đơn lẻ bóng.
Thư Tu tuy không có vẻ sợ hãi, nhưng chóp mũi của Thư Tu vẫn lấm tấm mồ hôi, nàng nhìn mặt sông một lần nữa hợp lại, sau đó từng bước vững trãi bước lên thân thuyền, quay sang nhìn Lữ Tiền Đường, giọng run run nói: "Lão nhân này thì ra thực sự có thể so chiêu cùng tiền bối tiên nhân phân cao thấp? ".
Dù cho Tề Huyền Trinh đạt cảnh giới tiên nhân đã vài chục năm, có Long Hổ Sơn đạo sĩ không kính sợ, người khác có nhắc tới, cũng không dám gọi thẳng họ tên, mọi người đều gọi một tiêng tiên nhân, đây cũng do thực lực cường đại khi vượt qua cảnh giới Thiên Tượng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT