Trú Hạc Đình nghe nói là nơi cư trú lâu dài của tiên hạc, đoàn người Từ Phượng Niên xuống ngựa nghỉ chân nhưng ngay cả một con chim trĩ cũng không thấy, nhưng lại có sáu bảy vị khôn đạo nữ quán ôm lấy một công tử ca trẻ tuổi khí vũ hiên ngang, thân mặc đạo bào, trên tay cầm một thanh kiếm gỗ đào kiểu Thần Tiêu có mùi thơm thoang thoảng, đỉnh đầu quấn tiêu dao cân, trang trí bằng hoa vân đám mây, nhất là phía sau đầu dắt hai cây trâm hình kiếm có ruy băng bay phất phơi.
Cái kiểu này bị các lão đạo sĩ Đại chân nhân nhất trí cho rằng không đàng hoàng, không phải bất cứ đạo sĩ tuổi trẻ nào cũng có gan đeo lên đầu, đúng là ngày càng có nhiều đạo sĩ trẻ tuổi phóng đãng, vị đạo sĩ đẹp trai này nằm nghiêng trên ghế dài trong đình, mấy vị nữ quán bên người đang lột hạt dẻ bỏ vào trong miệng gã, tiên phủ khí phái như thế, bị đám hại dân hại nước này làm cho nào còn phong thái thần tiên nữa?
Đạo sĩ trẻ tuổi Thanh Dương Cung thèm rõ dãi khi mới nhìn thấy Thư Tu, lại nhìn thấy Ngư Ấu Vi ôm mèo trắng thì lập tức đơ ra như cây cơ, lại nhìn thấy Khương Nê nhảy xuống từ xe ngựa, trong mắt không che giấu được kinh ngạc, gã nhẹ nhàng đẩy ra nữ quán, đứng lên, giắt kiếm gỗ đào ở trên lưng, dẫn đầu ra khỏi Trú Hạc Đình, ưu nhã thở dài, cực kỳ khách khí vái chào, ngẩng đầu đứng vững, mỉm cười nhìn phía Từ Phượng Niên, chậm rãi nói: "Thanh Dương Cung tiểu đạo Ngô Sĩ Trinh..."
Từ Phượng Niên nào sẽ cho đạo sĩ mèo khen mèo dài đuôi kia cơ hội, lập tức bảo Lữ Tiền Đường mở đường, trực tiếp đi về phía Trú Hạc Đình, vô lễ ngắt lời nói: "Ngô Sĩ Trinh? Thanh Thành Vương Ngô Linh Tố là gì của ngươi?"
Những nữ đạo sĩ này lúc đầu có rất nhiều hảo cảm đối với Từ Phượng Niên, thế tử điện hạ không thô kệch như Từ Kiêu nhưng lại rất giống Vương phi, là nam tử có nữ tướng hiếm thấy, nếu không có bốn năm du lịch cộng thêm luyện đao ma luyện, xóa đi rất nhiều khí chất nữ tử, thì càng khiến các nữ tử yêu thích, đương nhiên so với Ngô Sĩ Trinh chỉ hơn không kém., Giờ tuy Từ Phượng Niên đã to con hơn chút, không con gầy gò âm nhu như trước, đến nay cũng vẫn bị Bạch Hồ Nhi Kiểm coi khinh, trừ cái đó ra, thì vẫn như trước.
Các nữ quán Thanh Dương Cung mặc dù kinh ngạc trước mắt nam tử anh tuấn phú quý cẩm y, có thể ở lâu bên Ngô Sĩ Trinh, quen lời nói nho nhã, ăn không tiêu lời nói ngang ngạnh của Từ Phượng Niên, các nàng lập tức giận tái mặt, hoàn khố ở đâu ra, dám gọi thẳng họ tên của Thanh Thành Vương? !
Ngô Sĩ Trinh nhanh chóng thành thế đối đầu với Lữ Tiền Đường Thư Tu đang đứng yên, gã chỉ nhìn ra Thư Tu là mẫu hồ bên ngoài quyến rũ bên trong quyến rũ, nhưng thanh Xích Hà đại kiếm của Lữ Tiền Đường, dường như mười thanh kiếm gỗ đào cộng lại đều không nặng bằng một thanh của người ta.
Ngô Sĩ Trinh không có bất kỳ bối rối nào, vẫn tươi cười đón chào, trấn tĩnh nói: "Cung chủ chính là phụ thân của tiểu đạo."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play