Từ Phượng Niên nhìn về phía Thư đại nương cố nén sát ý chán ghét mà ra vẻ thẹn thùng hốt hoảng, một cái bà cô ba mươi tuổi, gọi một tiếng đại nương cũng không oan uổng chứ? Từ Phượng Niên không hô giết theo ý nguyện của nàng, mà vẫn ôm cái eo nhỏ nhắn của Ngư Ấu Vi, mềm mại vô cùng.
Nếu nói vòng eo mảnh khảnh, Khương Nê không thua kém Ngư Ấu Vi trong ngực, nhưng Từ Phượng Niên là kẻ may mắn ở trên giường tận mắt chứng kiến hai ngọn đồi chập trùng của Ngư Ấu Vi, lại so sánh, lúc này càng làm nổi bật lên cái eo nhỏ nhắn chưa đầy một nắm của nàng.
Từ Phượng Niên chỉ chỉ Thư Tu, lời lẽ trêu chọc nói: "Các vị hảo hán, nếu như ta giao ra vị mỹ nhân này, mặc cho các ngươi yêu thương, thì có thể buông tha cho chúng ta hay không?
Vị đương gia hai tay cầm hai thanh Tuyên Hóa Hoa Phủ, khoác một chiếc áo lông cừu da hổ, liếc nhìn Thư Tu.
Nếu là bình thường, một tiểu nương tư sắc hiếm thấy như vậy bày ra trước mắt, hết thảy đều dễ nói, nhưng lòng người lại tựa như rắn muốn nuốt voi, hai người còn lại trong viện rõ ràng càng mỹ vị hơn người này.
Cho dù là mấy đạo cô kiêu căng trong Thanh Dương cung cũng không sánh bằng một nửa các nàng, Đại đương gia nhịn hai tháng ở trên núi, cỗ tà hỏa nghẹn trong người sắp thành nội thương rồi, chỉ thiếu chút nữa là tìm một con khỉ cái về giải tỏa nổi buồn thôi.
Quận trưởng vào núi tiễu sát nhiều lần vồ hụt, nhưng bên phía huyện thành lại dán rất nhiều chân dung truy nã của các đại vương lớn nhỏ núi Thanh Thành.
Mà gã cũng nằm ở trong đó, tới mức gã chỉ có thể mạo hiểm nguy cơ mất đầu ngẫu nhiên cải trang thành thôn phu, đi vào trong thành hạ tà hỏa, lần nào không phải đều gọi lên năm sáu cái chăn lớn ngủ chung mới có thể tận hứng? Cho nên Đại đương gia hận không thể lập tức xé nát xiêm y của mấy vị tiểu nương lộ ra da thịt mỡ dê bạch ngọc, nhổ ra cục đờm, hung tợn róc xương lóc thịt cái nữ tử ôm mèo trắng kia, hắn chung tình nhất vị này, khuôn mặt nữ tỳ nướng thịt tuy nói càng tươi ngon mọng nước, nhưng các nương môn mà, nhiều chút thịt mới chịu được đại phủ dưới hông của gia gia đây, vị Đại đương gia có phúc cùng hưởng này xách lên lưỡi búa chỉ chỉ Ngư Ấu Vi, quay đầu cười nói: "Vị này thuộc về ta, ai cũng không được chạm vào, còn lại các ngươi tự xử lý đi, nhớ không được hành hạ chết người, rửa sạch sẽ rồi lại đưa đến phòng ta."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play