Đối mặt Triệu Trường Lăng tự xưng là tiên nhân, Đạm Thai Bình Tĩnh lộ ra một tia ý cười mỉa mai, "Tiên giáng trần, tiên giáng trần, chỉ một cái chữ 'trích' mà thôi, ngươi cho rằng mình là đạo sĩ chân nhân nơi thế tục, dù ở trên núi hay dưới núi, đều được bách tính nhìn nhận như thần tiên trên cạn không ai sánh bằng?"
Đạm Thai Bình Tĩnh không nghi ngờ gì là đại tông sư luyện khí sĩ hiếm hoi của nhân gian, nói trúng tim đen vạch trần gốc gác của Triệu Trường Lăng, một khi tiên nhân xuống nhân gian thì không còn là tiên nhân trường sinh nữa, giống như một vị trọng thần quyền cao chức trọng trong triều bị giáng chức khỏi kinh thành, phải chuyển đi ngàn dặm, tuy không đến nỗi thân tàn ma dại, nhưng quyền thế thua xa trước kia, cần phải nhập gia tùy tục, thực sự làm theo quy củ ở địa phương.
Trận chiến trước cửa Khâm Thiên Giám ở kinh thành, Từ Phượng Niên dùng sức của mình chém xuống vô số tổ sư gia Long Hổ Sơn từ trong tượng treo bước ra, là nhờ vào địa lợi ở nhân gian, nếu Từ Phượng Niên cũng là người rời nhân gian phi thăng, cùng nhiều tổ sư Long Hổ Sơn đã sớm chứng đạo trường sinh kia gặp nhau trên trời, thì chắc chắn thua không nghi ngờ.
So với việc Triệu Trường Lăng đang khoa trương thanh thế lúc này, Đạm Thai Bình Tĩnh càng hiếu kỳ tại sao người này có thể thoát khỏi thiên đạo sơ hở, sau khi chết lại lấy thân người đọc sách trốn qua một kiếp, không bị rơi vào tình cảnh hồn phách không trọn vẹn ở chốn vườn hoa.
Triệu Trường Lăng không tiếp tục tiến lên mà đứng gần lan can cầu, nhìn về phía dòng sông tĩnh lặng đang trôi, như dòng nước cứ trôi, làm ngày làm đêm.
Lão nhân mặc nho sam cũ kỹ của thời Xuân Thu chắp hai tay sau lưng, nhớ lại chuyện xưa, cau mày lại, hình như đang nhớ lại những tâm sự nặng nề khó mà nhắc đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play