Khi Từ Phượng Niên tỉnh lại, mở mắt ra, quay đầu nhìn, phát hiện ánh mặt trời ngoài cửa sổ sáng tỏ, tia nắng chiếu xuống, bụi bặm gần cửa sổ rõ ràng từng hạt, nhưng trong phòng lại có chút lờ mờ, Từ Phượng Niên từ chỗ xa thu tầm mắt lại, nhìn thấy một người như ngọn núi nhỏ ngồi ở mép giường, đó là mập mạp Chử Lộc Sơn đô hộ Bắc Lương.
Thì ra tên này ở đây, hắn đã chắn hết ánh mặt trời.
Chử Lộc Sơn lưng quay về ánh mặt trời, giọng nói có chút khàn khàn:
"Nam Cung tiên sinh đưa vương gia đến Hoài Dương Quan xong thì không từ mà biệt, ta không cản được."
Đôi môi khô khốc, Từ Phượng Niên chậm rãi ngồi dậy, thở không thông, phía sau lưng thật sự mỏng manh, cái gọi là hậu tâm lại càng cách xa trung tâm, bị Thác Bạt Bồ Tát dốc toàn lực đánh trúng không chỉ đơn giản là bị thương gân động cốt, may mà Từ Phượng Niên quá quen với việc bị thương rồi, có thể xem là bệnh lâu thành y, dùng tâm pháp Đại Hoàng đình của Võ Đang hơi soi xét bên trong một chút, đại khái hiểu rõ mức độ hồi phục của cơ thể, mở miệng hỏi:
"Thương sắt đâu?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT