Lão đầu nhi khoác áo da dê là Kiếm Thần Lý Thuần Cương thế hệ trước? Điều này xem như nằm ngoài dự liệu của Từ Phượng Niên, nhớ tới đánh giá của Từ Kiêu ở trong Thính Triều Đình, cộng thêm một chuỗi thủy kiếm cùng một thanh ô kiếm còn rõ mồn một trước mắt, đều cực kỳ chấn động lòng người, Từ Phượng Niên tin tưởng cái mồm nhiều chuyện của Khương Nê, là Lý Thuần Cương thì quá tốt rồi, hạc già có gầy đến đâu thì gà vịt cũng không thể so sánh được, thua ở Vương Tiên Chi bị bẻ gãy Mộc Mã Ngưu thì đã sao? Lão đầu nhi cụt tay này vẫn chỉ một chiêu đã hạ Phù tướng Hồng giáp, nếu lại giao cho lão một thanh kiếm sắc, sẽ có loại kiếm ý cảnh giới nào?
Một chân của Từ Phượng Niên bị Khương Nê cầm Hỏa Nê Cổ Nghiễn giá trị ngàn vàng đập không dưới một trăm lần, cau mày nói: "Lại đập nữa, chân ta không có việc gì, nhưng bảo bối của thúc thúc ngươi Khương Thái Nha sẽ bị hủy, cô nàng phá sản ngươi không đau lòng, ta còn không nỡ.
".
Khương Nê phát tiết hơn phân nửa hờn dỗi trong lồng ngực, bèn cẩn thận giấu nghiên mực cổ, thực ra nàng có thể giấu đi nơi nào? Từ Phượng Niên cầm một xấp giấy Tuyên Thành không mấy kỳ vọng trên bàn, có chút kinh ngạc, không hề kém chút nào so với cống phẩm đại thiên tuyên của Giang Nam đạo, lấy ra một tờ giấy Tuyên Thành mỏng manh trong đó vẩy vẩy, giấy này mỏng như màng trứng lại cực kỳ mềm dai, thục tuyên này ăn mực ít hơn càng thích hợp lối vẽ tỉ mỉ hơn so với sinh tuyên, Từ Phượng Niên đang rất thoải mái, thậm chí có suy nghĩ trước khi rời Dĩnh Chuyên đòi chủ nhân tòa nhà hơn mười đao giấy Tuyên Thành.
Cũng bởi vì đó, Từ Phượng Niên sẽ không quan tâm có Hỏa Nê Cổ Nghiễn hay không, tự mình nghiền Hoàng Lỗ Thạch Nghiễn có hình dạng con cóc tự nhiên trên bàn, tiếp nhận Quan Đông Liêu vỹ, gạt Khương Nê sang một bên, dựa vào ký ức vẽ ra đồ án huyền diệu trên áo giáp của Phù tướng Hồng Giáp Nhân.
Trước ngực phía sau lưng hai tay hai chân bốn địa phương trên Hồng Giáp Nhân dùng bốn tờ giấy tuyên, sau đó dần dần tháo rời vài Vân Triện thiên thư bao trùm nặng hơn, vẽ thành một bức họa duy nhất, mây trôi lượn lờ, tinh đồ tối nghĩa, cộng thêm rất nhiều phật giáo Phạn văn, thật sự là nhất việc tiêu hao thể lực không có kết thúc.
Từ Phượng Niên dụng tâm vẽ những thứ còn tốn sức hơn cả so với luyện đao mấy lần, bất tri bất giác ngoài cửa sổ sớm đã không còn cảnh mưa to đập vào lá chuối nữa, chỉ thấy hoàng hôn sâu nặng, Từ Phượng Niên dụi dụi con mắt, tay đầy mực nước, Thanh Điểu nhẹ nhàng đi vào phòng, đưa tới một chiếc khăn nóng, Từ Phượng Niên lau lau mặt và tay, vẻ mặt mệt mỏi rã rời, công việc này thật sự là quá hao tâm tổn sức rồi, rất sợ lỡ tay sẽ xuất hiện sai lầm không thể cứu vãn.
Thanh Điểu thản nhiên nói: "Điện hạ, những người bên ngoài viện bị nô tỳ đuổi đi rồi."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play