Kinh đô Ly Dương và vùng ngoại ô, trấn Cử Phong ở phía nam, là một đầu mối then chốt dọc theo kênh đào, vốn chỉ là một thôn xóm hẻo lánh không ai đoái hoài, trong vòng hai mươi năm ngắn ngủi đã vươn lên thành một trấn lớn phồn hoa, cái gì cũng có, hoàn toàn không thua các trấn danh tiếng ở Giang Nam.
Có một nho sĩ áo xanh, đeo một túi hành lý nhỏ, tiến vào trấn Cử Phong, ở cái trấn cá mè một lứa này thì cũng không có gì đặc biệt.
Hiện tại, trấn Cử Phong có một câu nói khá thịnh hành: người đi về phía Bắc đều là kẻ nhát gan, người đi về phía Nam mới là hảo hán.
Bởi vì gần đây vùng phụ cận trấn Cử Phong thường xuyên có tiếng vó ngựa vang lên, không ngừng có những đội kỵ binh lớn gấp rút đi xuống phía Nam tiếp viện cho đạo Quảng Lăng, nghe nói đại cục sắp định, các đại nhân vật tai mắt linh thông trong triều đình, đặc biệt là những lão đại trong quân đội, đều dùng hết sức lực tìm mọi cách đưa con cháu vào đội quân xuống phía Nam, khoa trương nhất là một vị lão tướng nào đó, vốn là một trong những trụ cột định biển ở biên ải Lưỡng Liêu, mới khiến cho trưởng tôn của mình ở biên giới Liêu Đông, từ một chức đô úy quèn được đề bạt thành quan chức thực sự, rất nhanh chóng đã vội vàng đuổi cháu trai khỏi quân biên giới, ném đến chiến trường đạo Quảng Lăng, nghe nói chỉ trong chớp mắt đã biến thành phó tá quân cơ cho chủ soái Nam chinh Lô Thăng Tượng, tiền đồ tự nhiên là rộng mở.
Vị nho sĩ này không tìm quán trọ nghỉ chân, mà đi thẳng đến chợ sách nổi tiếng gần xa của trấn Cử Phong, một con đường dài ba trăm bước, hai bên đều là những cửa hàng sách lớn nhỏ, dù nói trấn Cử Phong xét về lịch sử tính ra chỉ mới có hai mươi năm, nhưng rất nhiều cửa hàng đều dám treo biển hiệu trăm năm lâu đời, chỉ là những người mua sách cũng chỉ cười cho qua mà thôi, chẳng buồn để ý làm gì.
Nho sĩ không chọn những cửa hàng sách treo biển chữ vàng, mà bước vào một hiệu sách nhỏ trông hơi chật hẹp và âm u ở nửa đoạn sau con phố, dù hiệu sách nhỏ như chim sẻ nhưng đủ ngũ tạng, hai cha con hiệu sách vừa khắc in sách vừa bán sách vừa đóng sách, không có những bản in quý hiếm độc nhất vô nhị, cũng tuyệt đối không có loại sách mà triều đình cấm in, chỉ có điều đáng quý là họ chọn lựa cẩn thận, thỉnh thoảng sẽ có vài quyển phiên bản hoặc phiên khắc lưu lạc dân gian như Tây Sở Nam Giám, có vào được mắt người ta không, thì thuần túy là do sở thích cá nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT