Thư Tu đứng ngẩn ngơ không dám di chuyển, thanh thủy kiếm này vừa vặn xẹt nhanh qua đỉnh đầu nàng, làm rối mái tóc đen của nàng, khăn vấn đầu màu tím để buộc búi tóc rơi xuống vũng bùn, thân hình quyến rũ trong y phục thướt tha đồng thời bay về phía trước.
Thủy kiếm xẹt lên một đường thẳng rất nhỏ, lại mang theo rồi kinh người kiếm khí, Thư Tu bên tai tiếng ầm ầm thật lâu bên tai không dứt.
Thư Tu không sử dụng kiếm, còn sợ đến mức mặt tái mét, Lữ Tiền Đường nghiên cứu kiếm đạo ba mươi năm càng há mồm ra, thượng thừa kiếm cho tới bây giờ là kiếm đạo, mà không phải là kiếm thuật, mà sự mạnh mẽ hay yếu đuối của kiếm ý không có liên quan trực tiếp với kích thước lớn nhỏ của kiếm khí, lão đầu nhi trên xe ngựa chỉ một cái thật sự là cực kỳ giống Nghiễm Lăng Giang Nhất Tuyến Triều ở quê hương, mười tám tháng tám hàng năm thủy triều diễn ra ngoạn mục, Lữ Tiền Đường ở trong một tòa nhà tranh gần Hải Diêm Đình thích hợp nhất thưởng thức "Thập vạn quân thanh bán dạ triều" tại Nghiễm Lăng Giang, ngắm triều luyện kiếm mấy năm, lúc này mới có bản lĩnh thân trọng kiếm như bây giờ.
Lữ Tiền Đường nhìn về xe ngựa, thân ảnh lão đầu khoác áo da dê mờ nhạt không rõ, trong lòng thầm nói, chưa từng nghe nói sáu vị Thủ Các Nô trong võ khố có kiếm ý kiếm đạo tông sư bá vương như vậy, Lữ Tiền Đường cân nhắc thì cân nhắc, vẫn không dám xem thường, cùng Dương Thanh Phong nhìn chòng chọc bộ Hồng Giáp Nhân kia ngã lăn ra đất không dậy nổi, Lữ Tiền Đường phát hiện ra rằng bàn tay của người đàn ông trung niên yếu ớt này, người không thể coi thường, đang chảy máu, mu bàn tay không biết khi nào huyết họa phù, mưa to lại cọ rửa không được, còn như là Long Hổ Thiên Sư bùa hay là Mao Sơn đuổi quỷ nguyền rủa, Lữ Tiền Đường không tinh thông đạo này, không còn cách nào xác định.
Dương Thanh Phong ngồi chồm hổm dưới đất, hai tay mười ngón tay lún vào bùn, bùn nhão lập tức cuộn lên, càng ngạc nhiên hơn là mười mấy con dế nhũi màu ngân bạch từ trong cánh tay khô héo của Dương Thanh Phong phá thể ra.
Từ Phượng Niên nhíu hỏi: "Đầu thủy giáp này chết chưa?"
Lão đầu nhi dùng Thần Phù để búi tóc lấy ô giấy dầu từ trong tay Thanh Điểu đưa qua, cười khẩy nói: "Dễ vậy sao, ngũ cụ Phù tướng Hồng giáp này tuy kém xa so với món hoàng tử khí vận giáp trụ trên người Diệp Hồng Đình năm đó, sao có thể chỉ một chiêu là chết, Diệp Hồng Đình trước đây lấy Kim Cương kỳ đối địch với người, cho tới bây giờ đều mệt chết bị hắn dây dưa suốt mấy ngày mấy đêm, trừ phi giống như Hàn Sinh Tuyên lột cả giáp lẫn da, bằng không dù trọng thương chém giết như thế nào, cũng như gãi ngứa cho Diệp Hồng Đình, cô đọng hoàng tử khí vận thành giáp, là một môn thần thông đại tạo hoá.
Nếu ngay sau đó dựa theo ngũ hành tạo ra được Hồng giáp, ngũ hành Phù tướng Hồng giáp tụ đầu, mới là trò hay mở màn, nếu lão phu xuất thủ, liền không ngại tiễn Phật đưa đến tây thiên, khó quấn hơn nữa, dù sao vẫn không bằng kẻ đáng ghét Diệp Hồng Đình năm đó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play