Tô Tô đến giờ không nghĩ tới, cuộc đời mình có thể sống những ngày an nhàn sung sướng như tiên, vừa có tiền lại vừa rảnh rỗi.
Còn nhớ trước kia ở trấn nhỏ Bắc Mãng, chỉ có rong chơi lêu lổng mà thôi, nhưng từ khi đến Nam Chiếu, đặc biệt là sau khi Triệu lão phu tử đi theo cái gã áo trắng kia đạt thành minh ước, thời gian mới thật sự bắt đầu dễ chịu.
Nghe nói đây là biệt viện nghỉ mát của hoàng thất Nam Chiếu năm xưa, thức ăn toàn sơn hào hải vị, đến cả nhà xí cũng sang trọng hơn nơi ở trước kia.
Thỉnh thoảng có khách nhân nửa đêm trèo tường đến bái kiến, thân phận ai nấy đều khiến người kinh hãi, chỉ là những lão thần huân quý của Nam Chiếu cũ, Tô Tô đã gặp sáu bảy người.
Bên cạnh lão phu tử cũng ngày càng xuất hiện nhiều gương mặt xa lạ, đặc biệt là những người lớn tuổi ngang với lão phu tử, lại thích thêm chức thượng thư hay thị lang vào tên, hầu như mỗi khi nhìn thấy hắn, Tô Tô, đều sẽ nước mắt lã chã khóc không thành tiếng.
Tô Tô biết rõ, những người này hẳn là lão thần của Tây Thục tiền triều nghe tin mà đến, theo lời lão phu tử, phải nghe nhiều nói ít, luôn luôn ở bên cạnh mấy lão nhân đó lặng lẽ rơi lệ, nếu thật sự không khóc được, thì trước đó xoa một chút bột phấn tiểu tước tiêu đặc sản Nam Chiếu vào lòng bàn tay, giả vờ đưa tay lau nước mắt, cứ thế một xoa, muốn không khóc cũng khó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT