Mưa nhỏ dần ngừng, mặt trời dần lên cao, Từ Phượng Niên bắt đầu leo núi, dọc đường qua Chân Long Quan, sườn núi Nương Tử cùng Hoàng Hầu lĩnh, tiếp qua đồi Hổ Khiêu đến khe Lôi Công, liền tính đã đi qua hơn nửa đường núi.
Từ Phượng Niên ở khe Lôi Công lại nhìn thấy vài nhóm khách hành hương, phần lớn ngồi bên tảng đá cạnh khe nước nghỉ ngơi, nuốt vội chút đồ ăn mang theo người, dù sao đường núi bùn lầy, đặc biệt là ngốn sức người, trong vài nhóm người đó, những công tử ca, tiểu thư sống sung sướng nhàn nhã lộ ra vô cùng mệt mỏi, mấy cô gái trẻ tuổi đang xoa bóp đôi chân nhỏ nhắn, không ngừng kêu khổ, cùng đồng bạn nhao nhao oán trách phong cảnh thần đạo này so với tên tuổi của Võ Đương sơn khác xa quá, nói mấy đạo quan nhỏ xíu trước đó tồi tàn quá mức, vừa nhìn không phải là nơi thần tiên có thể ở, mấy chân nhân trong núi cũng chẳng có chút tiên phong đạo cốt gì đáng nói, đến nỗi những hình ảnh núi Võ Đương như sen, ngọn núi như măng rung động lòng người trước đó nghe nói, càng không có bóng dáng gì nhìn thấy.
Bọn hắn trên đường đi tới, phong cảnh ven đường chẳng nói là vùng khỉ ho cò gáy, nhưng nói là động thiên phúc địa non xanh nước biếc của Đạo giáo thì thật không đúng chút nào.
Từ Phượng Niên chọn một chỗ vắng vẻ bên khe suối ngồi xuống, cổ thụ vươn cao tận trời, bóng cây râm mát dày đặc, dù không có cử chỉ gì khác thường, nhưng eo đeo song đao hắn có vẻ hơi đáng chú ý, đặc biệt là những người có mắt nhìn, sau khi thấy chuôi Bắc Lương đao này, ánh mắt lộ ra thêm vài phần phức tạp, bây giờ trong đạo cảnh Bắc Lương ai đeo đao lương, bất kể gia thế, đều bị truy bắt bỏ ngục, vì thế Từ Phượng Niên bị coi là người trong quân ngũ, điều này cũng bình thường thôi, Võ Đương Liên Hoa phong tổ chức thanh thế lớn Phật Đạo biện luận, quân phương Bắc Lương đương nhiên sẽ sắp xếp người đắc lực nhìn chằm chằm tình hình, đề phòng sơ hở.
Từ Phượng Niên bỗng ngẩng đầu nhìn lại, thấy một đôi người quen cùng nhau đi tới, Hàn Quế, quan chủ Thanh Sơn Quan từng cùng mình ngồi nói đạo tại Tiểu Trụ Phong, và đồ đệ của hắn là tiểu đạo đồng Thanh Tâm.
Từ Phượng Niên vội vàng đứng dậy đón, đối với đạo sĩ được Vương Trọng Lâu và Hồng Tẩy Tượng, hai đời chưởng giáo đều để mắt tới này, Từ Phượng Niên có thiện cảm, cho rằng đó là người xứng đáng ở trên núi, Hàn Quế dốc lòng tu đạo, tu tâm cũng là tu chân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT