Từ Vị Hùng từ chỗ Từ Phượng Niên đi đến Hoài Dương Quan, ngày thứ hai liền Nam hạ trở về Thanh Lương Sơn, để lại Từ Phượng Niên cũng bắt đầu ở ẩn không ra ngoài, cũng không có nhúng tay vào các sự vụ lớn nhỏ của đô hộ phủ.
Nơi ở của hắn ở Thanh Nguyên, một đường Tề Đương Quốc thỉnh thoảng sẽ phi ngựa đến đây, giúp Từ Phượng Niên giải buồn, hai người thường cùng nhau ra ngoài đánh săn, mang theo mấy trăm kỵ binh tinh nhuệ thoáng đến gần Hổ Đầu thành, ngóng nhìn bên kia chiến hỏa khói lửa, trong lúc đó nếu gặp phải đám ngựa Bắc man nhỏ lẻ, liền để cho những người thuộc hạ Bạch Vũ vệ của Tề Đương Quốc ở biên quân Bắc Lương cưỡi ngựa bắn cung giỏi nhất có một bữa ngon, đô hộ phủ đối với việc này từ không dám có dị nghị gì, chỉ là trong tối hướng quan ngoại phái ra rất nhiều lính bắn nỏ đeo dấu ngựa trắng để phòng bất trắc.
Một ngày này, đúng vào tiết xuân phân, trời sấm vang dội, lúa mì nhổ giò, từ trên cao cổ mây trời lên đến bốn mươi hai ngàn dặm.
Từ Phượng Niên vào lúc sáng sớm một mình một ngựa xuất hành, vì không muốn cho đô hộ phủ cùng lính bắn nỏ thêm gánh nặng, không tiến về Hổ Đầu thành mà khoan thai tiến về Phục Linh Thành ở phía Đông.
Trong đó có một nhóm lính hộ giá hơn năm mươi kỵ binh bắn nỏ không dám quấy rầy Bắc Lương Vương giải sầu, nhưng mà đại khái là vì có thể tận mắt nhìn thấy phong thái của Từ Phượng Niên, một trong thiên hạ tứ đại tông sư, tên tiêu trưởng kia cũng đã bỏ ra một chút tâm tư, để cho khoảng năm mươi kỵ binh đều có cơ hội di chuyển đến vị trí cách Từ Phượng Niên hai trăm bước, bất quá sau đó phải nhanh chóng rút lui, nếu không sẽ bị quân pháp xử trí.
Điều này vô hình trung khiến cho Từ Phượng Niên trở thành trò cười, nhưng hắn cũng coi như không nhìn thấy gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT