Diệp Ly Châu lảo đảo bước đi, thân ảnh yếu ớt khuất dần nơi cuối lối rẽ. Đề Kiêu vẫn đứng yên tại chỗ, ánh mắt dõi theo bóng lưng nàng cho đến khi nàng hoàn toàn biến mất khỏi tầm nhìn.
Thân ảnh nàng yểu điệu, dáng đi thướt tha, vòng eo khẽ lắc nhẹ như thủy liên lay động trong gió. Eo nhỏ chưa đầy một vòng tay, dường như chỉ cần đưa tay nắm lại là có thể giữ trọn trong lòng. Đường nét tinh tế kia khiến người ta không khỏi nghĩ đến cảm giác nếu có thể ôm trọn lấy—sẽ là tư vị gì đây?
Chưa đầy một khắc, Diệp Ly Châu đã quay lại đình nhỏ ban đầu, nơi Trần ma ma cùng các nha hoàn đã tìm kiếm nàng suốt nửa canh giờ. Trần ma ma thấy nàng, sắc mặt thoáng lo liền vội vàng nói: “Tiểu thư, người đi đâu vậy? Tướng phủ rộng lớn, hôm khác nô tỳ sẽ dẫn người đi xem lại từng lối nhỏ. Khi chưa quen đường, người đừng đi loạn một mình.”
Diệp Ly Châu ngoan ngoãn gật đầu:
“Ma ma, ta biết rồi.”
Vú Trần ngẩng nhìn ánh nắng gay gắt, cau mày nói:
“Nắng thế này, Tiểu Hồng, nhanh che ô cho tiểu thư, đừng để tiểu thư phơi .”
Một thiếu nữ vận xiêm hồng nhạt bước nhanh tới, tay mở chiếc ô tán rộng, nghiêng nghiêng che lấy đỉnh đầu Diệp Ly Châu.
Đôi mắt nàng ta to tròn linh động, hàng mi chớp khẽ, lộ rõ vẻ thông minh nhanh nhẹn. Nàng cúi đầu nói: “Tiểu thư, để nô tỳ che ô cho người.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT