Diệp Ly Châu hồi phủ thì ngủ một giấc an lành. Vốn dĩ nàng chẳng mang tâm sự gì, nay lại thỉnh thoảng nhớ tới Đề Kiêu một chút.
Trong lòng nàng, Đề Kiêu chính là quý nhân của mình, cũng là người mà nàng có cảm giác gần gũi. Thực ra, những nam nhân mà Diệp Ly Châu từng tiếp xúc cũng chẳng được mấy ai, tình cảm vẫn còn mơ hồ, đối với yêu đương càng chưa hiểu thấu.
Sáng sớm tỉnh dậy, Diệp Ly Châu cảm thấy tinh thần thoải mái. Ban đêm không gặp ác mộng, thân thể cũng chẳng chút khó chịu.
Xem ra, tiếp xúc nhiều với Đề Kiêu, đúng là có lợi cho sức khỏe của nàng.
Chỉ tiếc rằng, Đề Kiêu đã rời kinh.
Nàng lấy một chiếc bình thủy tinh xinh xắn, mỗi ngày lại thả vào đó một viên trân châu. Bình lớn chừng lòng bàn tay, trong suốt long lanh. Nàng nghĩ, đợi đến khi bình đầy, chắc đã sang đông, mà đông đến rồi thì Tết cũng chẳng còn xa, đến khi đó, Đề Kiêu hẳn sẽ quay về.
Diệp Ly Châu mong rằng bản thân có thể sống đến ngày ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT