Mảng da nơi cổ tay bị Đề Kiêu nắm lấy, ngứa ngáy tê dại, Diệp Ly Châu chẳng rút tay về, chỉ nhẹ giọng nói :“Nơi này đầu gió, đại nhân chớ nên ngủ ở đây.”
Đề Kiêu buông tay nàng ra, đứng dậy, áo choàng của nàng vẫn ở trong tay hắn.
Gấm xanh mềm mịn, trơn mượt như nước, xúc cảm dưới ngón tay vô cùng êm dịu.
Trên thân thể nàng tựa hồ có một mùi hương đặc biệt, nhè nhẹ lan ra. Vừa đến gần, hắn đã ngửi thấy, dẫu hương vị chẳng nồng nàn, nhưng Đề Kiêu lại đặc biệt nhạy cảm với mùi hương này của nàng.
Hắn đưa áo choàng tới, thấp giọng nói: “Áo choàng của nàng.”
Diệp Ly Châu đưa tay đón lấy: “Ta lo đại nhân bị gió lạnh thổi trúng, sinh bệnh thì khổ.”
Bị gió thổi mà sinh bệnh?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play