Buổi tối ấy, Diệp Ly Châu chẳng ăn uống gì, bên kia, Ô Thị cố ý sai Hạnh Nhi tới hỏi han thân thể nàng.
Trời chiều đã ngã bóng, lại thêm cái nóng oi ả. Tuy chỗ ở của Diệp Ly Châu là viện tử tốt nhất Diệp phủ, gian phòng mát mẻ, nhưng lại không dùng băng, nên vẫn có đôi phần nóng bức.
Hạnh Nhi là nha hoàn đắc lực nhất bên cạnh Ô Thị, lớn lên xinh xắn, có đôi mắt đen lay láy. Sau khi bước vào, nàng ta trước tiên hành lễ vấn an: “Nô tỳ thỉnh an Đại tiểu thư. Viện của thái thái cách đây xa, hôm nay lại bị việc vụn vặt quấn thân, không tiện đích thân đến, nên phái nô tỳ tới thăm hỏi người. Tiểu thư đã mệt cả ngày rồi, thân thể vẫn còn chịu được chứ? Nếu không khoẻ, hay là để đại phu tới xem rồi kê đơn thuốc cho người?”
Diệp Ly Châu mặc áo đơn màu đỏ nhạt, mỏi mệt tựa người lên gối mềm, mái tóc đen nhánh xõa ra như mực, ánh lên sắc dịu dàng dưới ánh đèn.
Tấm màn sa lay nhẹ theo gió, Hạnh Nhi chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy bóng dáng mảnh mai bên trong, không rõ dung nhan.
Diệp Ly Châu vẫn chưa hoàn hồn, tỉnh dậy từ giấc ngủ mà chẳng ăn uống được gì, tinh thần sa sút, lười biếng khác thường. Đối với tiểu nha hoàn tới thăm hỏi, nàng cũng chẳng để tâm nhiều.
Một lát sau, mới nghe giọng nàng nhàn nhạt vang lên: “Phiền thái thái đã nhọc lòng lo lắng, thay ta gửi lời thăm hỏi. Ngọc Sa, tiễn khách.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT