Chẳng bao lâu, một vị lão thái y tóc hoa râm, tuổi đã ngoài năm mươi, bước vào trong điện. Sau khi ông hành lễ với các vị nương nương, Đề hoàng hậu khẽ mỉm cười, nói: “Đây là Đại tiểu thư phủ Thừa tướng. Từ thái y, thân thể nàng vốn yếu, ngươi hãy cẩn thận bắt mạch cho nàng.”
Diệp Ly Châu ngồi bên cạnh Đề hoàng hậu, nơi vị trí khá cao, Từ thái y quỳ xuống đất, chẩn mạch qua một chiếc khăn tay. Ông ta ngước đôi mắt đục ngầu nhìn về phía Đề hoàng hậu, khẽ lắc đầu rồi chậm rãi nói: “Thân thể cô nương có phần suy nhược, Hoàng hậu nương nương cũng chớ quá lo lắng. Thần sẽ kê đơn thuốc điều dưỡng cho cô nương.”
Nhìn ánh mắt ngụ ý của Từ thái y, Đề hoàng hậu hiểu rõ: Diệp Ly Châu, e rằng đã không thể chữa trị được nữa rồi.
Một nữ tử mệnh bạc như vậy, nếu gả vào Đông cung, chỉ sợ chẳng phải chuyện lành. Cũng bởi không thể, nên trong lòng Đề hoàng hậu lại càng thêm tiếc nuối.
Xét về gia thế, về dung mạo này… cô nương tốt biết bao…
Đúng lúc ấy, một cung nữ bước nhanh vào bẩm báo :“Bẩm Hoàng hậu nương nương, một khắc trước Thái tử điện hạ đã rời Đông cung, nói là đến thỉnh an người. Quý phi nương nương, Nhị hoàng tử điện hạ cùng Tam công chúa điện hạ cũng đang đứng ngoài điện, sắp tiến vào.”
Trong lòng Đề hoàng hậu dâng lên vài phần không vui. Cái thứ Thịnh quý phi phiền phức kia, chỗ nào không nên đến thì nàng ta cứ cố xông vào, thật khiến người ta chán ghét.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play