“Một tô bún bò cay loại lớn, thêm một tô mì bò lớn không cay, thêm mười phần thịt bò.”
Xe vừa dừng lại, Hạ Ngôn Chiêu đã như sợ có ai tranh mất phần trả tiền, nhanh chóng hỏi Ngụy Kỳ Sâm muốn ăn gì, rồi chẳng đợi đối phương đáp, đã ba chân bốn cẳng lao thẳng vào quán. Ngụy Kỳ Sâm còn chưa kịp theo vào, cậu đã cầm tờ giấy gọi món ngồi ngay bàn trong góc, đặc biệt cẩn thận rút khăn giấy lau bàn sạch sẽ.
Ngụy Kỳ Sâm tiện tay ném chìa khóa xe lên mặt bàn. Vừa ngồi xuống chưa ấm chỗ, tô của Hạ Ngôn Chiêu đã được bà chủ quán bưng lên.
“Nay tới sớm ghê ha?”
Bà chủ là người quen, thấy Ngụy Kỳ Sâm liền cười nói: “Cậu nhóc này nói muốn ăn bún, tôi làm nhanh là có ngay. Tô mì của cậu đang nấu, sắp xong rồi.”
Hạ Ngôn Chiêu dùng đũa khuấy tô bún, nghe hai người trò chuyện bèn ngẩng đầu hỏi: “Ngụy đội lần nào đến đây cũng ăn mì ạ?”
Bà chủ trả lời: “Đúng đó, năm sáu năm nay toàn ăn mì, mỗi lần còn dặn không cay, giống như ngoài mì ra thì mấy món khác của tôi làm ảnh hưởng đến đường tiêu hóa của cậu ta không bằng vậy đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT