Cả đêm không chợp mắt, lại đột nhiên nhớ tới chuyện của Hạ Ngôn Chiêu khiến trong lòng cứ thấy hoang mang bối rối, Ngụy Kỳ Sâm thật sự không thể nào tĩnh tâm nổi. Cuối cùng đành phải để Tần An ngồi vào ghế lái thay mình cầm vô-lăng.
Trên suốt quãng đường, hắn cứ lật đi lật lại danh bạ điện thoại để tìm số của Hạ Ngôn Chiêu. Nhưng khổ nỗi, buổi tối hôm đó tên nhóc tử kia chỉ lưu số của mình, lại quên không lưu số của hắn. Mà bình thường Ngụy Kỳ Sâm lại nhận vô số cuộc gọi không lưu tên, thành ra bây giờ dù có cố lật đi lật lại thế nào, cũng không biết cái dãy số nào mới là của Hạ Ngôn Chiêu.
Hắn nhắm mắt lại, mơ mơ màng màng thiếp đi một lúc. Vừa hay sáng sớm không có tắc đường, xe chạy hết tốc lực suốt gần hai tiếng, khi dừng lại trước cổng Cục Công an thành phố Chương Châu thì trời vừa hửng sáng. Không đợi Tần An kịp cho xe vào bãi đỗ, Ngụy Kỳ Sâm đã mở cửa nhảy xuống, chạy như bay vào toà nhà văn phòng.
Khó lắm hắn mới đi thang máy một lần.
“Trần Tư Niên, đồ đệ nhỏ nhà anh ấy — cậu pháp y nhỏ kia đâu rồi?”
Không biết đội nào vừa tiếp nhận án mới, đang có một thi thể được vận chuyển bằng thang máy hàng lên trên. Ngụy Kỳ Sâm xông vào phòng pháp y, vừa lúc thấy ông già Trần Tư Niên đang đeo găng tay.
“Cậu nào cơ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play