Trong nhà bị lục soát loạn thành một đoàn, cây cối trong viện bị chặt đổ, trên tường còn in dấu vết chém tước bằng đao. Đi sâu vào bên trong, bùn đất dưới gốc cây đều bị đào xới, đèn lồng treo dưới hành lang bị gỡ sạch, giẫm nát hết cả.
Gia phó tứ tán, tản mác bốn phía, kẻ nhát gan thì ngồi xổm tại chỗ ôm đầu không dám động đậy. Gan lớn một chút thì núp kỹ, không biết trốn trong viện nào.
Vương quản gia ăn mặc khác với gia phó thường ngày, là người dẫn đường được sắp xếp từ sớm. Ông chưa từng phản kháng, bảo đi đâu liền đi đó, bảo lấy chìa khoá liền lấy chìa khoá, như vậy mà vẫn bị đánh.
Vương quản gia mới ngoài bốn mươi, quanh năm lo toan, tướng mạo già trước tuổi, chuyến này khiến ông già sọm thêm mười tuổi. Lai Xảo đỡ ông ngồi lên bậc thềm, mắt sưng đỏ vì khóc quá nhiều.
Giang Tri Dữ nhìn mà trong lòng dâng lên phẫn nộ, đang định đi lên phía trước, liền bị Tạ Tinh Hành nắm tay kéo lại. Đáy mắt Tạ Tinh Hành cũng phủ đầy âm trầm, hắn nói: “Em đưa cha về phòng nghỉ trước, ta sẽ sắp xếp lại mọi chuyện trong phủ rồi tới tìm em.”
Tay Giang Tri Dữ, cổ Tống Minh Huy đều có vết đao, chỉ dùng khăn tay băng tạm, cần phải bôi thuốc. Nhát đao kia không biết có sạch sẽ hay không, Tạ Tinh Hành sợ nhiễm trùng.
Giang Tri Dữ nhìn hắn, trong lòng vừa chột dạ vừa cảm thấy an tâm, cùng hắn đi trấn an cha con Vương quản gia xong mới dìu cha về phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play