Lúc này Trì Mặc cũng không mấy để tâm, mở miệng nói: “Rồi, hỏi xong hết chưa? Nên kết thúc được rồi đấy, không thấy mọi người ai nấy đều mệt rã rời rồi sao?”
Câu nói này lập tức khiến mọi người đồng cảm. Một chuyến ra ngoài chẳng dễ dàng gì, có thể an toàn quay về điểm đợi xe đã là chuyện vô cùng vất vả.
Huống chi còn có người vừa mới gia nhập đội, mấy ngày nay cực khổ đủ điều, ai mà chẳng muốn được vào xe ấm áp nghỉ ngơi một lát, thay vì đứng giữa đêm khuya giá lạnh, nhìn chằm chằm vào một cái thi thể lạnh lẽo đã chết?
Nếu không phải Phương Huy là dị năng giả cấp 5, ai lại quan tâm chứ? Mỗi ngày bị tang thi cắn chết bao nhiêu người cơ mà, ở đâu ra cái lý phải điều tra từng chuyện như vậy?
Chẳng qua ai nấy đều xuất phát từ quan hệ, tình cảm nên không nói thẳng ra thôi. Dù sao cũng rõ ràng lắm rồi, cái đội Thập Phương này chẳng phải vì có chỗ dựa đằng sau nên mới ngang ngược như thế sao. Đội cấp trung thì còn đỡ, chứ đội sơ cấp thì chỉ biết nhịn cho qua chuyện.
Giờ Trì Mặc vừa mở lời, mọi người liền phụ họa theo, trong nháy mắt liền ai nấy như chim thú tản đi.
Phó đội trưởng chỉ đành nén giận, mặt mày u ám đi nhặt lấy huy chương đội trưởng trên thi thể Phương Huy, rồi vội vàng quay lại xe cùng mọi người, trong lòng thầm nghiến răng nghiến lợi. Tên U Vụ kia không dễ dây vào, Trì Mặc cũng chẳng dễ chơi gì!
Chỉ là một tân binh mới đến, có dị năng thì sao, đến lúc cần cũng chẳng dùng được!
Chờ về căn cứ rồi, nhất định phải báo cáo lên trên!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT