Mà khi nhìn thấy Phương Huy đưa ra chứng cứ, Trì Mặc khẽ cong khóe môi, thản nhiên nói: “Chính là, người có dị năng hệ Hỏa không phải cậu sao? Có khi là cậu không cẩn thận tự đốt mình đấy? Vu oan cho người khác không hay đâu nha ~”
Tự mình không cẩn thận?? Ai lại có thể không cẩn thận mà tự đốt chính mình? Lại còn nói hắn đang vu oan?
Phương Huy tức đến bật cười, giờ phút này thế nào hắn cũng hiểu ra, Trì Mặc rõ ràng chỉ đang lấy lệ với hắn, đối phương hoàn toàn không có ý định giúp đỡ gì cả!
Đúng lúc ấy, Phương Huy đột nhiên nhớ tới, khi bị U Vụ dùng hắc viêm tấn công, hắn mơ hồ nghe thấy đối phương nói một câu gì đó...
Chẳng lẽ... bọn họ là cùng một phe?
Nghĩ tới đây, hai chân Phương Huy gần như mềm nhũn. Ai ngờ mới thoát khỏi miệng hổ, lại rơi vào ổ sói! Có thể thảm hơn được nữa sao? Nhưng Phương Huy cũng từng trải qua nhiều tình huống căng thẳng, lúc này ngược lại lại giữ được bình tĩnh phần nào. 
Hắn vừa lùi lại từng bước, vừa cố tỏ ra cứng rắn nói: “Được rồi, hai người các người dám bày sẵn cái bẫy này... Tôi nói cho mấy người biết, đồng đội của tôi biết tôi đến đây, nếu mấy người dám làm gì, sẽ không có kết cục tốt đâu!”
Nghe hắn nói như vậy, hai người trước mặt lại không có bất kỳ động tĩnh nào, khiến Phương Huy vừa cảm thấy kỳ lạ, vừa có chút mừng thầm. Hắn nghĩ, có khi mình thật sự có thể rời khỏi đây.
Ngay lúc đó, thanh niên trước mặt vẫn mỉm cười như cũ, như đang thiện ý nhắc nhở: “Cẩn thận một chút nha.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play