Không ngờ câu trả lời của Lý Hằng lại càng khiến người ta tức điên:
“Hắc Vũ doanh có thể vào thành đóng quân, nhưng quân đồn điền thì không được vào. Yến Châu chỉ rộng có chút xíu, bỗng dưng vào một đám người như thế, ắt sẽ sinh loạn.”
Giọng Cẩm Tuế càng thêm lạnh: “Vậy thì đám dân chạy nạn, dân mục mà bản vương mới thu nhận, cùng với bách tính gần biên thành, cũng không thể vào thành nương náu nữa sao?”
Lý Hằng nói như thể lẽ đương nhiên: “Vương gia nói đùa rồi, những người đó còn chẳng tính là dân Đại Hạ, sao có thể vào thành?”
Thấy sắc mặt Cẩm Tuế càng lúc càng tối, hắn vẫn tiếp tục giải thích: “Vương gia có điều chưa rõ, binh lính biên ải vốn là để dùng vào việc này mà!”
“Hắc Vũ doanh ngày thường phụ trách tiêu diệt thổ phỉ, tuần tra. Khi có địch ngoại xâm, đương nhiên cũng phải do bọn họ xuất chiến trước.”
Cẩm Tuế xoa cằm trầm ngâm:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play