Cẩm Tuế gật đầu:
“Cũng được, nhưng phải xem chất lượng trước. Sao nhà các ngươi lại có nhiều sắt vụn đến vậy?”
Yến “Rùa” phe phẩy quạt:
“Là do ca ta nhìn xa trông rộng, nhiều năm nay vẫn âm thầm thu mua sắt hỏng trên thị trường.”
“Ta đã cho người hỏi huynh ấy. Huynh ấy nói, nếu ngươi muốn thì có thể giao dịch. Nhưng không lấy bạc.”
Cẩm Tuế thoáng mừng, Yến Cửu quả là người đủ nghĩa khí, đúng chuẩn một thế gia vọng tộc.
Chỉ là không lấy bạc thì hơi phiền. Chẳng lẽ là lo chạm vào bạc nhà họ Trịnh thì ‘nóng tay’?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT