Dựa theo tình hình kinh tế của binh lính biên thành, đáng ra họ chỉ ăn bùn muối hoặc vải dấm, chứ Lệ Vương có sống cả đời cũng chẳng dùng hết chỗ muối kia.
Lý châu mục đoán rằng Lệ Vương mua muối thanh là để thưởng cho thuộc hạ, đúng là xa xỉ, đám binh lính biên thành ấy, cũng xứng ăn muối thanh sao?
Không ngờ Yến Thập Nhất lại lên giọng đắc ý nói:
“Đây là bản công tử tặng cho Thực Phường Lực Đại Vô Biên, vì bản công tử là người mang muối!”
Lý châu mục: …
Cái gì với cái gì thế này? Chẳng lẽ Yến Thập Nhất bị Lệ Vương đánh cho đần ra rồi?
Đến khi nghe hắn giải thích cái gọi là người mang muối là làm gì, Lý châu mục nhìn hắn với ánh mắt như đang nhìn kẻ ngốc:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT