Lưu Khâm sai thậm chí còn sinh lòng ngờ vực, âm thầm nghĩ: đây có lẽ là Dự Vương cố ý mượn tay hắn để đối phó với Lệ Vương. Đừng tưởng hắn không biết, chính Dự Vương đã sắp đặt thích khách trong đoàn khâm sai này.
Nhưng hoàng tử tranh đấu, một kẻ quan chức nửa vời như hắn thì có thể làm được gì?
Thế mà lại bị người ta trắng trợn lợi dụng như thế, chẳng khác nào muốn đẩy hắn vào chỗ chết! Nếu hôm nay bị Lệ Vương hiểu lầm mà giết đi, thử hỏi còn ai dám đứng ra minh oan cho hắn?
Lưu Khâm sai thầm hạ quyết tâm, khi hồi kinh nhất định sẽ tìm cách ngấm ngầm trả thù Dự Vương.
Lúc này, đối diện với giọng điệu chua chát mỉa mai của Lệ Vương giả, hắn cũng không dám liếc nhìn thẳng vào mặt Lệ Vương thật. Cho dù nơi này chẳng có người ngoài, vở kịch này vẫn buộc phải diễn trọn vẹn:
“Không dám, không dám… Thật không ngờ Vương gia ở biên thành lại gian khổ đến thế. Hạ quan nhất định sẽ tấu rõ cùng Hoàng thượng.”
Cẩm Tuế chỉ muốn sớm đuổi người này đi cho khuất mắt. Dù sao đại hội mã cầu quá mức rầm rộ, khu giao thương lại còn nhiều vụ giao dịch “phi pháp”, để y thấy thêm chẳng khác nào rước thêm phiền phức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT