Đối với sĩ tộc Yên Châu, cái chết của binh sĩ biên thành vốn chẳng đáng để bận tâm. Trước trận chiến này, không ai thực sự quan tâm đến sống chết của họ.
Hằng năm, luôn có người chết, hoặc vì đói rét, hoặc chết dưới đao mã tặc thổ phỉ, hoặc vùi xác trong miệng dã thú. Trong mắt sĩ tộc, đó đều là những sinh mạng không mấy quan trọng.
Ngay cả khi Lệ Vương muốn tổ chức đại tế cho binh sĩ chiến tử, bọn họ cũng chỉ nghĩ hắn muốn mượn cơ hội tuyên dương chiến công. Đường đường một vị hoàng tử, sao có thể thật lòng vì mấy binh sĩ nhỏ bé mà làm lễ?
Người duy nhất tin Lệ Vương thật tâm, chỉ có nhà họ Yến. Cả ba huynh muội Yến gia đều thay tang phục thô sơ, mang lễ trọng đến biên thành dự tang lễ.
Quản sự và tộc nhân Yến gia hết lời khuyên ngăn Yến Cửu: “Chỉ cần phái người đi là được, thiếu gia không cần đích thân tới. Ai cũng biết Lệ Vương đang chờ cơ hội xuống tay.”
Yến Cửu kiên định đáp: “Dù hắn có muốn ra tay, cũng sẽ không động đến Yến gia. Ta thật lòng khâm phục Lệ Vương, tang lễ này nhất định phải tự mình tham dự.”
Về phần Yến Thập Nhất và Yến Thập Nhị nương, Yến Cửu từng nói bọn họ không cần đi, nhưng cả hai đều nhất quyết theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT