Cẩm Tuế vốn tưởng rằng khi Cố Trường Tiêu đến, mình có thể lập tức buông xuống mọi gánh nặng, giao lại tất cả rồi bắt đầu cuộc sống nhẹ nhàng.
Nhưng nàng không ngờ cuộc bàn giao này lại diễn ra trong hoàn cảnh thế này. Nàng thậm chí không dám nhìn thẳng vào mặt Cố Trường Tiêu, còn muốn biện hộ đôi chút:
“Nếu ngươi chịu đến sớm mấy ngày thì tốt rồi. Khi đó biên thành của chúng ta đẹp lắm.”
“Ta còn tính kỹ lắm, đợi đến lúc trả lại thân phận Lệ Vương cho ngươi, sẽ trao cho ngươi một toà thành chỉn chu, một đội quân trung thành, lương thảo vật tư đủ cho cả mùa đông, còn có cả thử nghiệm ruộng khai hoang, muối từ Đông Hải…”
Nói đến đây, chính nàng cũng nghẹn lại, ngẩng đầu thấy bầu trời ngập khói đen, dưới chân là tro tàn hoang phế, hốc mắt đỏ lên:
“Xin lỗi… là ta quá tự cao, quá cuồng vọng. Mọi người đều nói với ta, đám Đát Tử kia lợi hại, dựa vào binh lính biên thành chúng ta thì không thể chống nổi.”
“Nhưng ta cố chấp không nghe, hại chết nhiều người như vậy…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play