Thở phào nhẹ nhõm, Tiết đoàn trưởng đang định đưa Triệt Triệt trong lòng cho An Tĩnh bỗng cứng đờ người.
Triệt Triệt mỉm cười nhìn Tiết đoàn trưởng, nhanh miệng cắt lời trước khi An Tĩnh kịp lên tiếng: "Dì ơi, cháu mặt trắng bệch là vì..."
Trừng Trừng ngừng lại, đợi đến khi mặt Tiết đoàn trưởng biến sắc rồi mới nói nốt nửa câu sau:
"...lo quá cho Trừng Trừng ạ! Dì đừng lo, cháu không sao đâu, về ngủ một giấc là khỏe liền!"
"Vậy thì tốt quá, ngoan lắm, mau theo mẹ về ngủ đi."
Chị dâu Tiết thở phào, quay sang giục An Tĩnh: "An Tĩnh, bế con về nghỉ ngay đi. Chị biết em chạy ngược xuôi vì con mệt lắm rồi, nếu thấy mỏi thì đừng ngại, cứ nhờ anh nhà chị..."
Chị chợt ngừng lại, ngạc nhiên: "Ơ, trời đâu có nóng, sao anh đầm đìa mồ hôi thế?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT