Chị dâu Chu rời đi một cách lặng lẽ, mãi đến trưa hôm sau khi Tống Nguyên Tư về nhà ăn cơm, An Tĩnh mới biết chuyện này.
Vừa đảo đều món ăn trong chảo, Tống Nguyên Tư vừa liếc nhìn An Tĩnh đang nhóm lửa. Trong lòng anh, An Tĩnh là người tuyệt vời nhất, nhưng anh vẫn hơi lo cô sẽ cảm thấy áy náy vì việc chị dâu Chu bị buộc phải rời đi.
Ngẩng đầu lên, An Tĩnh bắt gặp ánh mắt của Tống Nguyên Tư, lập tức bật cười giận dữ: "Anh nghĩ em là loại người tốt bụng đến mức ngu ngốc sao? Em chỉ mong bà ta đi càng sớm càng tốt! Ai lại đi thương xót một hạt sạn làm hỏng cả nồi cháo chứ!"
Nhìn biểu cảm sống động trên khuôn mặt An Tĩnh, khóe miệng Tống Nguyên Tư nhẹ nhàng cong lên.
Sau bữa ăn, An Tĩnh lên giường nghỉ ngơi. Vừa nhắm mắt được một lúc, Tống Nguyên Tư đã len lỏi đến bên cô. Với đôi tay dài và dáng người cao ráo, anh ôm chặt lấy An Tĩnh như một dây leo khổng lồ quấn quanh thân cây nhỏ, khiến cô gần như ngạt thở.
An Tĩnh mở mắt, đẩy Tống Nguyên Tư ra. Anh đang say sưa ngắm nhìn gương mặt nghiêng của cô thì bất ngờ bị đôi mắt mở to của An Tĩnh làm cho giật mình. Cô trừng mắt nhìn anh: "Phát hiện em chưa ngủ mà không chịu buông ra ngay à?"
Mấy ngày nay, cô thực sự phát mệt với Tống Nguyên Tư. Anh bám dính đến đáng sợ, đi đâu cũng theo, thậm chí ra khỏi nhà vệ sinh còn thấy anh giả vờ cho gà ăn đứng ngay cửa. An Tĩnh bật cười, cổ gà nhà cô dù có dài đến mấy cũng không thể với tới thức ăn cách xa bảy tám mét chứ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play