Bất kể Chung Diệu Diệu phản kháng kịch liệt thế nào, thậm chí lấy thế lực của cha mình ra để áp chế người khác, cô ta vẫn bị dẫn đi một cách thảm hại với đôi vòng bạc đeo trên tay.
Vương Từ đang đứng không xa cổng lớn, chờ đợi ai đó.
Tiểu Hổ chạy hết hơi, cuối cùng cũng kịp đến bên Vương Từ vào giây phút cuối cùng mà anh ta đã hẹn. Không kịp lấy lại hơi thở, Tiểu Hổ vội vàng đưa thứ trong tay cho Vương Từ: "Từ ca, cho anh!"
Vương Từ lập tức đón lấy.
Nhìn Vương Từ nâng niu chiếc khăn choàng làm từ lông cáo trắng muốt, Tiểu Hổ bĩu môi, bất bình thay cho anh: "Từ ca, anh đã mua bao nhiêu thứ cho cô tiểu thư đó rồi, tiêu bao nhiêu tiền rồi, ân tình lớn đến mấy cũng nên trả xong chứ!"
Vương Từ cúi đầu, kiểm tra kỹ từng đường kim mũi chỉ trên chiếc khăn: "Mày còn nhỏ, chẳng hiểu gì cả, chuyện người lớn đừng có xen vào."
"Sao em không hiểu? Em đã lớn rồi, em hiểu chuyện rồi!" Bị chất vấn, Tiểu Hổ tức giận đến mức giậm chân: "Em không chỉ biết anh vì cô tiểu thư đó mà chẳng tích cóp được đồng nào để lo vợ con, em còn biết dù anh có tiêu bao nhiêu tiền cho cô ta, cô ta cũng sẽ không lấy anh đâu!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT