Khi Tống Nguyên Tư lái xe vào thành phố, trời đã tối. Sau khi tìm chỗ đỗ xe, anh đi thẳng đến điểm hẹn.
Người đàn ông núp trong góc hẻm đang hút thuốc, thấy Tống Nguyên Tư tới, liền quen tay đưa điếu thuốc.
Tống Nguyên Tư đỡ lấy, nhíu mày: "Hoắc Tranh, sao giờ cậu lại có thói quen này?"
Hoắc Tranh ngậm điếu thuốc, thở dài: "Áp lực ở sở quá lớn, không biết từ lúc nào lại học theo mấy đứa em dưới quyền. Tống ca, tôi thực sự nhớ ngày chưa giải ngũ."
Tống Nguyên Tư liếc nhìn cánh tay Hoắc Tranh, không nói gì.
Nếu viên đạn năm đó không trúng gân tay Hoắc Tranh, anh ta vẫn sẽ là xạ thủ bắn tỉa xuất sắc nhất toàn quân, chứ không phải chịu cảnh giải ngũ sớm vì thương tật.
Hoắc Tranh thở dài, không đợi Tống Nguyên Tư lên tiếng, liền chuyển chủ đề: "Tống ca, tôi đã điều tra mấy vụ án cậu nhờ, cũng xem qua tài liệu lưu trữ. Mấy nhà bị đấu tố đều có lý do tương tự, tuy thư tố cáo là vô danh, người tố cáo cũng thay đổi chữ viết giữa chừng, nhưng nét chữ quen thuộc vẫn giống nhau. Có thể khẳng định mấy vụ này đều do một người tố cáo."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play