Tống Nguyên Tư trầm mặc, cái tên này trùng với tên một con chó, nghĩ thế nào hắn cũng thấy hơi khó xử.
Thấy Tống Nguyên Tư im lặng, An Tĩnh híp mắt đầy nguy hiểm, "Sao, em gọi anh thân mật một chút mà anh không vui à?"
"... Vui, em gọi anh thế nào anh cũng thích."
Khóe miệng Tống Nguyên Tư nhếch lên một nụ cười nhẹ nhàng, chỉ cần nàng vui, gọi thế nào cũng được.
Nhận được câu trả lời như ý, An Tĩnh lập tức nở nụ cười tươi, liếc Tống Nguyên Tư một cái đầy kiêu ngạo, "Còn biết điều đấy."
Vừa nói, nàng vừa rút tay về từ vị trí giả vờ đặt ở eo Tống Nguyên Tư.
Hai người vì muốn moi thông tin nên đã lãng phí quá nhiều thời gian trong ngõ hẻm. An Tĩnh cúi nhìn đồng hồ đeo tay, kéo tay Tống Nguyên Tư đi về phía trước, sốt ruột: "Chỉ còn chưa đầy hai tiếng nữa là đến giờ về, chúng ta phải tranh thủ thời gian, để em còn viết thư tố cáo."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT