Hoắc Lan Lan sững sờ, không thể tin nhìn Tiêu mẫu. Phong ca không phải nói mẹ anh ấy là người hòa nhã nhất, ân cần nhất, thương con dâu nhất sao? Đụng phải cô mà không đỡ cô dậy đã đành, sao lại nói những lời như vậy với cô chứ!
Tiêu Như Phong nghe Tiêu mẫu nói vậy, thầm nghĩ không ổn, liền hất tay Tiêu mẫu đang đỡ mình ra, dùng sức mạnh đến nỗi suýt ngã, "Mẹ, mẹ nói cái gì vậy!
Lan Lan với điều kiện tốt như vậy, còn nguyện ý ở bên con trai nhà quê như con, em ấy đã phải chịu rất nhiều uất ức rồi.
Cô gái tốt như vậy, mẹ đỡ em ấy một cái thì sao chứ?
Đừng nói là đỡ, mẹ giặt quần áo nấu cơm cho em ấy cũng là lẽ đương nhiên!"
Tiêu mẫu cao cao tại thượng lập tức bị con trai mắng cho phải rụt rè, thấy con trai vì hất tay mình ra mà đau đến hít vào một hơi khí lạnh, vội vàng đưa tay muốn đỡ con trai.
Tiêu Như Phong trừng mắt nhìn Tiêu mẫu, "Mẹ đỡ con làm gì? Sao không mau đỡ Lan Lan dậy!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT