Sau khi An Tĩnh gọi điện cho Mẹ Tống, cô lại gọi cho An Nhị ca.
An Tĩnh tính toán thời gian, cuộc gọi của cô trực tiếp đến đội vận tải nơi An Nhị ca làm việc.
An Tĩnh đợi khoảng ba phút, giọng nói hổn hển của An Nhị ca vang lên từ ống nghe.
"Tiểu muội, dạo này em thế nào? Ăn có ngon không? Mặc có ấm không? Sống có thoải mái không? Các cháu có ngoan không? Có nhớ Nhị ca không?"
An Tĩnh chỉ cảm thấy mắt nóng lên, "Em rất khỏe, ăn ngon, mặc ấm, sống thoải mái, em bé trong bụng cũng không hành em, bây giờ em còn không bị ốm nghén nữa, nhưng em đặc biệt đặc biệt đặc biệt nhớ Nhị ca."
Ống nghe điện thoại im lặng trong giây lát, sau đó giọng An Nhị ca vang lên, "Nhị ca cũng đặc biệt đặc biệt đặc biệt nhớ tiểu muội, tiểu muội em đợi nhé, Nhị ca tìm được cơ hội sẽ đến thăm em."
Vị trí của cô quá hẻo lánh, thậm chí trong huyện còn không có xe buýt, gần đó cũng không có nhà máy nào, đội vận tải chủ yếu là vận chuyển hàng hóa cho các nhà máy lớn, Nhị ca cô không thể mượn cớ vận chuyển hàng hóa để đến thăm cô được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT